Tôi là người thứ 3 trong cuộc tình không nên đầu nên cuối.
Người thứ 3 là người thứ 3, không phải người xen vào mối tình của đôi nam nữ đang yêu nhau!
Chàng trai thì bảo: Bạn giống ...
*Cái thùng rác*, tôi không để cho bên ấy nói hết câu, giống một ai đó nghe chẳng hay.
Cô gái thì bảo *Bạn thật tốt*
Thế nào thì là tốt, là tôi chỉ đứng nhìn, thỉnh thoảng giúp đỡ, giải hòa nhưng tuyệt nhiên không có ý đồ xen vào giữa nên tốt à.

Chàng trai mỗi khi có chuyện liền điện thoại: Cà phê nhé.
Chần chừ mãi rồi cũng ra, 2 đứa ngồi chẳng nói 1 câu, thì có gì đâu mà nói.
Nó không phải bạn, vì con bé ấy mới lân la làm quen để giờ ...ngồi nhìn ly cà phê đặc quánh mà thầm nghĩ *Tối nay lại mất ngủ, biết vậy lúc nãy gọi kem mà gọi kem thì làm 1 loáng là hết, hết nhanh quá biết làm gì không lẽ nhìn nhau?*
Ra về trong im lặng, mất ngủ thiệt nên nhắn tin: Ngu ngon.
Nhắn cho vui vì biết bên ấy không trả lời.
Con bé gọi điện: Mình hoang mang quá, dạo này anh ấy hơi kì lạ, hay để đầu óc đi đâu ...
Lại nhấc điện thoại lên: Tôi gặp có việc.
Hai đứa ngồi nhìn nhau trong im lặng, dự định nói nhiều, vậy mà gặp chẳng biết nói chi, bên đó cũng lặng thinh, sao lần nào cũng vậy, chán bỏ xừ.
Lại nhắn tin: Ong lam cho nguoi ta hoang mang, lo lang kia, ma dao nay thay ong cung la, dung lam con be buon.
Biết không trả lời nên cũng chẳng đợi làm chi, đánh 1 giấc sáng bét, đến trễ bị cằn nhằn: Lần thứ 4 trong tuần em gái.

Hai đứa lại vui vẻ, hẹn hò, tự động rút lui mà dạo này cũng bận rộn, người thì chương chướng hay cáu ghét nên cũng quyết định xa lánh chốn đông người.
Ngày cầm báo cáo lên nộp, sếp nheo mắt: Đi đâu đó đi, nhìn em chán thật.
*Anh cho tiền thì em đi, lương tháng không nuôi nổi lương tâm mà đi với đứng, cho em nghỉ hết tuần này để em ngủ dưỡng sức thì được*
Sếp OK, không Ok thì cũng nghỉ. Bất quá bị đuổi việc về lại ca bài ca ba mẹ ta là nhất.
Mở điện thoại sau 1 tuần ném trong kẹt tủ: 1 đống tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, không quan tâm trong đó có gì liền delete tất cả.
Ngủ liền tù tì suốt 3 ngày,

Ngày thứ 4 vừa mở mắt đã nghe điện thoại réo ầm ầm:
"Anh ấy đi rồi?"
*Anh nào?*
"Là anh ấy, anh ấy không nói gì chỉ bảo cần thời gian để suy nghĩ, cần một chút bình yên để nghe tim mình lắng lại"
*Đi bao lâu rồi*
"5 ngày trước, có gọi điện cho bạn mà cứ nghe ò e í e"
Đi à, đi đâu ấy nhỉ, sao lại đi, chuyện đó thì có gì liên quan đâu chứ.
Tiếp tục sự nghiệp ngủ cho đến ngày hôm sau cho đến khi điện thoại lại réo ầm ầm vì sếp giục: làm ơn đi làm lại em gái.
Lộc ca lộc cộc đến chỗ làm, trong đầu vẫn quanh quẩn tại sao đi, mà đi đâu ấy nhỉ? Hai đứa xứng đôi quá trời vậy mà ...
Người thứ 3 là người thứ 3, không phải người xen vào mối tình của đôi nam nữ đang yêu nhau!
Chàng trai thì bảo: Bạn giống ...
*Cái thùng rác*, tôi không để cho bên ấy nói hết câu, giống một ai đó nghe chẳng hay.
Cô gái thì bảo *Bạn thật tốt*
Thế nào thì là tốt, là tôi chỉ đứng nhìn, thỉnh thoảng giúp đỡ, giải hòa nhưng tuyệt nhiên không có ý đồ xen vào giữa nên tốt à.
Chàng trai mỗi khi có chuyện liền điện thoại: Cà phê nhé.
Chần chừ mãi rồi cũng ra, 2 đứa ngồi chẳng nói 1 câu, thì có gì đâu mà nói.
Nó không phải bạn, vì con bé ấy mới lân la làm quen để giờ ...ngồi nhìn ly cà phê đặc quánh mà thầm nghĩ *Tối nay lại mất ngủ, biết vậy lúc nãy gọi kem mà gọi kem thì làm 1 loáng là hết, hết nhanh quá biết làm gì không lẽ nhìn nhau?*
Ra về trong im lặng, mất ngủ thiệt nên nhắn tin: Ngu ngon.
Nhắn cho vui vì biết bên ấy không trả lời.
Con bé gọi điện: Mình hoang mang quá, dạo này anh ấy hơi kì lạ, hay để đầu óc đi đâu ...
Lại nhấc điện thoại lên: Tôi gặp có việc.
Hai đứa ngồi nhìn nhau trong im lặng, dự định nói nhiều, vậy mà gặp chẳng biết nói chi, bên đó cũng lặng thinh, sao lần nào cũng vậy, chán bỏ xừ.
Lại nhắn tin: Ong lam cho nguoi ta hoang mang, lo lang kia, ma dao nay thay ong cung la, dung lam con be buon.
Biết không trả lời nên cũng chẳng đợi làm chi, đánh 1 giấc sáng bét, đến trễ bị cằn nhằn: Lần thứ 4 trong tuần em gái.
Hai đứa lại vui vẻ, hẹn hò, tự động rút lui mà dạo này cũng bận rộn, người thì chương chướng hay cáu ghét nên cũng quyết định xa lánh chốn đông người.
Ngày cầm báo cáo lên nộp, sếp nheo mắt: Đi đâu đó đi, nhìn em chán thật.
*Anh cho tiền thì em đi, lương tháng không nuôi nổi lương tâm mà đi với đứng, cho em nghỉ hết tuần này để em ngủ dưỡng sức thì được*
Sếp OK, không Ok thì cũng nghỉ. Bất quá bị đuổi việc về lại ca bài ca ba mẹ ta là nhất.
Mở điện thoại sau 1 tuần ném trong kẹt tủ: 1 đống tin nhắn và cuộc gọi nhỡ, không quan tâm trong đó có gì liền delete tất cả.
Ngủ liền tù tì suốt 3 ngày,
Ngày thứ 4 vừa mở mắt đã nghe điện thoại réo ầm ầm:
"Anh ấy đi rồi?"
*Anh nào?*
"Là anh ấy, anh ấy không nói gì chỉ bảo cần thời gian để suy nghĩ, cần một chút bình yên để nghe tim mình lắng lại"
*Đi bao lâu rồi*
"5 ngày trước, có gọi điện cho bạn mà cứ nghe ò e í e"
Đi à, đi đâu ấy nhỉ, sao lại đi, chuyện đó thì có gì liên quan đâu chứ.
Tiếp tục sự nghiệp ngủ cho đến ngày hôm sau cho đến khi điện thoại lại réo ầm ầm vì sếp giục: làm ơn đi làm lại em gái.
Lộc ca lộc cộc đến chỗ làm, trong đầu vẫn quanh quẩn tại sao đi, mà đi đâu ấy nhỉ? Hai đứa xứng đôi quá trời vậy mà ...
Không có nhận xét nào: