GỞI CHO NGƯỜI Ở XA

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

| | |


Người ở xa tức không phải người ở gần

Xa đôi khi không phải tính bằng ...km mà tính bằng ...

tính bằng thời gian, tính bằng ...nỗi nhớ


Người ở xa là ai? Ai biết là ai?






Thì cứ nghĩ không phải ở gần thì là ở xa.

Xa bao nhiêu thì gọi là xa mà gần bao nhiêu thì được gọi là bên cạnh?

Không trả lời được, mà chính xác là không biết trả lời sao.



   



Bên này trời không mưa,

Có lẽ ngày hôm trước, ngày hôm qua đã mưa

nên hôm nay trời cũng hết nước mắt để khóc, để u hoài.

Nắng thì cứ chập chờn, gió thì cứ bâng quơ. Ngày sao cứ thênh thang.

Em cứ chập choạng trong những giấc mơ





Người ở xa thích nắng hay mưa?

Em không thích nắng cũng chẳng thích mưa,

chỉ  thích trưa, thích sáng, thích tối, thích chiều nhưng thích nhất là đêm.

Đêm có thể ngủ một giấc sâu, có thể mơ một giấc mơ đẹp.

Đêm dài lắm mộng nhưng mộng luôn đẹp hơn đời.

Đêm tĩnh lặng, đêm có thể khóc mà không ai hay.

Mà có khóc bao giờ...





Người ở xa thích ngày dài hay ngắn?

Hỏi bằng thừa, thích ngắn hay dài mà được à.

Em chỉ thích ngày vừa đủ.

Và luôn tự hỏi vừa đủ là bao nhiêu?

Bao nhiêu cho một nỗi buồn?

Bao nhiêu cho chiều dài quên nhớ.


Cái tên ấy đã cũ.

Yêu thương giờ là mong manh

Ngày giờ là nhớ, chuyện bây giờ là lơ ngơ.

Chênh vênh giữa thực và hư,

 giữa những thứ được gọi là kí ức và kỉ niệm

Người ở xa anh ở đâu trong cái chốn mơ hồ ấy?



 


Anh hỏi em vì sao là yêu và chỉ hôn một nửa?

Đó chỉ là 1 cách viết thôi người ở xa à:

yêu một mình thì là yêu 1 nửa,

hôn một mình cũng là ...hôn 1 nửa.


Trọn vẹn là u hoài, trọn vẹn là ...vỡ như bọt xà phòng..

Lâu thật lâu từ cái ngày em viết *Thương 1 người ở xa*

Viết  xong để đó vì ...người ... đang .... ở xa ...


 



Bây giờ là gởi cho người ở xa

Người ở xa,

 xa quá rồi,

lâu lắm rồi ....


Kí ức ấy cũng xa, và người cũng xa,

 xa lắm

 xa lắm lắm luôn,

xa mà với tay cũng không bao giờ tới! .....

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.