31.1 Nắm tay người tình cũ.

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

| | | 2 nhận xét


Mấy ngày nay không thèm nói chuyện với ... anh trời

Ném đá thôi nói chuyện chi cho mệt

Ném mỏi tay thì nghỉ lấy hơi lấy sức ... ném tiếp

Đầy đá không sợ thiếu chỉ sợ ...

Mà thôi ném đá làm quái gì 

Để đá xây nhà có phải hơn không!




















Xây 1 căn nhà không có cửa sổ

Đỡ phải đi đóng cửa mỗi tối

Một căn nhà với 4 bức tường

Buồn buồn gõ đầu vào tường cũng thú vị hay ho.

Nhưng không có cửa sổ thì gió vào đường nào?

P/S: Cây ghi-ta nhớ 1 giọng ca trầm



29.1 Người lớn không thích hẹn hò - 1 -

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

| | | 4 nhận xét


- Này chị sao lúc nào chị cũng ở một mình?
Nhiều mình phiền phức.
- Tự kỉ.
Nói chuyện với người lớn phải dùng kính ngữ.
- Khi chị cười nhìn rất hay.
Trả tiền đây!
- Tiền gì?
Không ai cười cho cậu khen hay.
- Nhìn lén cũng ... trả tiền?
Nhìn lén là phạm pháp.
- Sao chị không hẹn hò?
Phiền.
- Khi nào có ý định hẹn hò thì nói chị nhé!
Trẻ con!



*******************

                                  Hẹn hò là một phiền phức ít ra là đối với ... người lớn. 

                                            Người lớn không thích hẹn hò. Lí do: Miễn bình luận.

                                    Trẻ con ngày nào cũng lẽo đẽo theo sau

                                                Lí do biết thì đã không lẽo đẽo.



******************

Lần đầu tiên thức khuya sau những đêm ... mất ngủ.

Người lớn liếc mắt ngó qua điện thoại: toàn tin nhắn của trẻ con.

Thật phiền, người lớn ghét ai đó làm phiền.

Mà cái cậu trẻ con ấy  ... phiền chết đi được

*Trời lạnh nhớ mặc thêm áo*





P/S: Lâu lâu giở chứng!



28.1 Lạc giọng gọi tên mình!

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

| | | 9 nhận xét



Ai cũng có một vài bí mật.

Chẳng biết là hên hay xui

khi thỉnh thoảng được một vài đứa bạn 

                      chia sẻ những điều ... khó nói

Chắc là không hên vì

Giữ bí mật thì có gì mà hay ho.


                                                                           Giữa tối bạn chạy lên nhà ... khóc:

Đừng nói và đừng hỏi gì hết, cho tao mượn cái vai thôi.

                                        Vai của mình có ích như vậy thì tại sao lại nói không?

Thỉnh thoảng vai áo đẫm nước mắt.

                            Lí do vì sao tuyệt nhiên không hỏi, hôm sau không đả động

Lúc cần bạn sẽ nói

              Mặc dù cũng tò mò ghê gớm nhưng ... im lặng là vàng.





















***************

Những lúc *điên khùng* thường gọi tên mình thật to

               Hét thật tha thiết tình cảm.

                               Cái đó gọi là tự kỉ.

                                            Nhưng gọi tên một ai đó dễ gây hiểu lầm. 

                                                              Gọi tên bạn, bạn hắt hơi, tội nghiệp!

Gọi trời, trời ném nguyên xe đá. Phiền!




                                 

















    P/S: *Khi nào có ý định hẹn hò thì nói*


26.1 Vì yêu nên ... nhìn lại.

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

| | | 13 nhận xét


Tôi luôn đứng lại và nhường người khác đi qua

                      Mọi thứ đã trở thành thói quen không dễ thay đổi

Tôi không thích những thứ được gọi là ... mãi mãi

                     Mãi mãi là bao xa?

Mãi mãi là bao lâu?

                         Hay chỉ là 2 từ mãi mãi?

Vì không thích mãi mãi nên cũng chẳng thích những thứ dài lâu




****************

Tôi cô độc trong mớ cảm xúc hỗn độn

Tôi tin vào tình yêu những trong tình yêu tôi luôn là người ... ngoài cuộc

                                     Tôi thích tình bạn vì có thể hẹn hò, tán gẫu 

                                  nhưng không cần phải luyến nhớ, chờ mong

Tôi thích những ngày cuối tuần ôm ti vi xem chương trình mình thích

Cười nắc nẻ với bọn trẻ con có khi cãi nhau chí chóe chỉ vì phim hoạt hình

                            Thỉnh thoảng biến mất không tăm hơi

                         Thật ra tôi đang ...

Lặn dưới đáy của những thứ được gọi là cảm xúc



**************

P/S: Đùa tí thôi! Chứ có biết bơi đâu mà lặn!





23.1 Nắm tay mùa cũ

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

| | | 4 nhận xét


Năm học lớp 9 thằng bạn học chung lớp nhờ viết .... thơ tình.

                             Con nít hỉ mũi chưa sạch mà bày đặt yêu đương

Vậy mà có đứa dại hơn gật đầu cái rụp

                                                                   Thơ tình về đèn xanh đèn đỏ

Thơ tình mà tưởng tuyên truyền về luật đi đường.

                                                   Mém xí nữa là được nhận bằng khen của Bộ Giao thông



                                                        Lên PT thì viết thư tình tán gái hộ

Ai nói trời không có mắt chứ mình thấy trời nhìn rõ lắm

                                                        Ảnh ghét mình từ đó tới giờ.

Kệ, phớt ăng lê ảnh luôn!

                                                           Lâu lắm rồi không viết được 1 câu thơ

Những câu chữ mượt mà cũng trôi đi mất.

                                                        Cảm xúc hoang hoải, trống rỗng.




P/S: Ừ thì trôi đi luôn lười giữ lại.




22.1 Không có gì là không thể

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

| | | 7 nhận xét


21.1 bụi bay vào mắt


công việc tạm thời gác lại 


chờ cho con mắt bên phải khỏi bệnh và nheo mắt cười


Con mắt bên phải bị bệnh


con mắt bên trái chả buồn đá lông nheo.


Buồn có đôi có cặp mới chịu.




22.1 những thứ tưởng *đi cùng năm tháng* bỗng dưng ... vỡ


Mọi thứ hư hỏng


Hư hỏng cùng một lúc


Ừ mà những gì cũ kĩ cũng nên thay thế dần là vừa


Những thứ không còn sử dụng thì cũng nên tiễn nó đi 


Nhưng ....





P/S: Bỏ cái gì cũng thấy tiếc ... !



20.1 Ba đám cưới và một đám ma

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

| | | 13 nhận xét

Con đường không quá dài


Mà cũng không hẳn là ngắn


                                  Đầu đường có 2 cái đám cưới


Giữa con đường ấy là đám ma


Gần cuối con đường là cái đám cưới thứ 3.


                                  Người ra đi đã ra đi


Bỏ quên đời không tiếc nuối


Mà cũng không biết có tiếc nuối không!


                                   Người đến tuổi thành gia lập thất thì phải cưới


Hạnh phúc đong đầy.

























Xem giữa tiếng kèn đám ma là tiếng nhạc rộn ràng của đám cưới


                          Người vui vẫn cứ vui vì đời người chỉ có một

Người buồn vẫn sẽ buồn vì đó là lẽ tự nhiên.


                                     Nhà có thêm một người, nhà vắng đi một người.


Cuộc sống sẽ vẫn trôi theo lẽ thường vẫn thế.
















P/S: Cuối tuần.


19.1 Đi ra từ ngõ

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

| | | 6 nhận xét


Sáng: Kiên quyết chui ra khỏi giường dù trời còn sớm và ... rất lạnh

Lạnh hơn hôm qua và có khi ít hơn ngày mai.

*Ai biết*

Thong thả, nhởn nhơ

Trời lạnh không cần vội

(Sếp mà nghe sếp lôi cổ vào phòng và sẽ có phim truyền hình nhiều tập)

Vì vội trời càng lạnh



Ai cũng bảo: Sáng chạy 1 đoạn xa lạnh nhở

Lạnh thì mặc thêm áo

Khăn len em gái đan tặng ném đâu đó vẫn chưa tìm ra

Nếu không sẽ có thêm khăn thì chắc gì mùa đông đã lạnh.

Oài, mùa đông làm sao mà không lạnh

Mà mùa đông có lạnh hay không thì vẫn phải ra đường

Vẫn hòa vào dòng người xuôi ngược mỗi sớm mai

Khe khẽ hát những câu lạc điệu.


Và đơn giản là đi ra từ ngõ.





P/S: Ngõ không trồng hoa!






18.1 Giải quyết những tồn đọng của quá khứ

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

| | | 8 nhận xét

Mùa lạnh cũng có cái thú vị của mùa lạnh cậu nhỉ?

Người tớ cứ dày lên, tròn vo

Tớ hét lên với bọn gà: Vận động lên nào các bạn nhỏ, vận động cho ấm nhé

Trời lạnh tớ cũng dễ dàng từ chối những tối lang thang

cùng đứa bạn thân hâm và khùng không kém chi tớ

thậm chí độ khùng của nó còn ghê gớm hơn.

Mà cậu biết không tớ mà tắt điện thoại im thin thít nó lại tưởng tớ bỏ rơi nó

Và nó suy diễn là tớ đang thay đổi

*Cười*





















Sáng hôm nay trời lạnh như mọi ngày

Tớ bắt đầu giải quyết những tồn đọng của quá khứ

Nhưng thời tiết thế này dễ khiến tớ bỏ cuộc

Tớ nghĩ mỗi ngày tớ sẽ làm mỗi việc rồi cũng đến lúc dẹp quá khứ vào kho.

Trời lạnh làm tớ lười ra đường nhưng khi tớ ra đường đừng hòng tớ về nhà

Cậu biết mà đúng không?

Cậu là ngày xưa của tớ

Và tớ là cậu của hiện tại.



Lâu rồi tớ không liên lạc với bất kì ai bằng điện thoại

Vì quá lâu tớ đâm ra không nhớ ai từng là bạn.

Những ngày lễ, kỉ niệm tớ thôi không nhắn tin chúc mừng

Tớ đang bắt đầu thay đổi như bạn thân vẫn nói

Hay tớ đang đi chậm lại cậu nhỉ?

Khi nghe tin nhà cũ đóng cửa.

Cảm giác của tớ bằng 0

Chẳng có cảm giác gì hết

Và rồi khi đọc lại những dòng ngày cũ tự nhiên thấy cứ man mác

cứ để nguyên 1 chỗ sẽ không sao nhưng đã mở cửa  thì có lẽ cần hong khô mọi thứ.

















P/S: Mọi thứ vẫn chưa sẵn sàng để hong khô!






17.1 Có một ngày vừa sang

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

| | | 14 nhận xét


Xé tờ lịch trên tường vào lúc vừa chui ra khỏi chăn

Đã hết sức cố gắng lắm rồi đấy nhé

Một ngày mới vừa sang kèm theo những cái ngáp dài ngái ngủ

Ủ mình trong chăn, im thin thít trong màn đêm tịch mịch

Thỉnh thoảng rùng mình vì lạnh

Lần đầu tiên dậy trễ

Vội vàng ra khỏi nhà, gió cứ thốc vào tai

Có lẽ vì vội vàng nên quên mất cảm giác của ngày rất lạnh





Có lẽ vì vội vàng nên kí ức cũng qua rất nhanh

Không nên nhớ nhiều về quá khứ

Về một ngày vừa đi qua

Ngày đi qua hãy cứ để ngày trôi

Ngày rồi cũng trở lại nhưng kỉ niệm sẽ chỉ còn lại những tro tàn.




















                                                                Mùa đông gió lạnh

Để nghe tim mình còn ấm

                                   Khi trở thành người lạ có nghĩa là kết thúc để bắt đầu

cho ngày vừa sang!


P/S: 17.1 Tạm biệt kỉ niệm cũ!

16.1 Khi chúng ta trở thành người lạ

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

| | | 6 nhận xét


*Trời lạnh nhớ mặc ấm*

Em thích mùa đông, đơn giản vì mùa đông lạnh

Trời lạnh em chạy xe một mình, không mặc ấm

Một mình giữa trời đông lạnh để giữ cho tim mình ấm

Tim ấm để tim còn đập

Tim lạnh nghĩa là tim đã chết.



**************

Khi chúng ta trở thành người lạ

Em bắt đầu từ bỏ những thói quen cũ

Bắt đầu lang thang giữa ngày giá rét

Bắt đầu có thói quen mới: nghe nhạc 1 mình

Khi chúng ta trở thành người lạ em delete tất cả những kí ức

Delete điện thoại, mail, tất cả những gì liên quan tới một người vừa mới ra đi

Dỗ cho tim mình ngủ không thổn thức

Dỗ rằng ngày sẽ qua nhanh thôi

Không nước mắt, tiếc nuối

Không nhớ, không chờ mong

Chỉ là ...



*Trời lạnh nhớ mặc ấm*

Khi chúng ta trở thành người lạ

Cũng là lúc  kỉ niệm ở lại cùng với ngày hôm qua

P/S: Dọn nhà qua đây toàn viết cái chi hâm hâm


15.1 - Giữ tim ấm giữa ngày gió

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

| | | 2 nhận xét

Có những ngày  chỉ muốn một mình

Không hẹn hò, cà phê, tán gẫu

Chỉ một mình chạy dọc theo những con đường đầy gió

Một mình ngắm hoa rơi

Nhặt từng kỉ niệm cất vào nơi trống gió.



Một mình ngồi nghe tiếng lá rơi nghiêng

Hít một hơi thật dài

Nồng nàn mùi của nắng, của gió, của cỏ, của hoa, của mênh mông

Mùi của một người vừa mới đi xa

Mắt đăm đắm chìm vào một nơi tĩnh lặng

Đó không phải là tiếc nuối, là nhớ ...

Chỉ là một thói quen

Mà đã là thói quen thì không dễ từ bỏ





Vô thức ngân nga câu thơ cũ
Lòng bâng khuâng khi nghe khúc nhạc thân quen

Một chút bồi hồi khi trời vừa sang đông


P/s: *Trời lạnh nhớ mặc thêm áo*


Thế giới trong lòng bàn tay?

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

| | | 6 nhận xét



13.1 sinh nhật của 1 con ma

Con ma này mình ... kết nên

tạm thời gọi là Ma Kết.

*Cười*

Sáng dậy sớm chỉ để nhắn 1 tin nhắn chúc mừng

Dự định mua tặng con ma ấy một thứ ngọt ngọt chua chua

Nhưng chẳng biết làm sao để gởi!

Thôi thì mua về rồi tự mình ăn

Coi như nó mời mình

*Cười*



**********

Bạn gọi điện hỏi sao dạo này không hẹn hò.

Thì ra bạn có chuyện để trăn trở

Chuyện của người khác không phải chuyện của bạn

Chuyện đó khi đi chung mình đã đoán

Đã bảo mình không thích nhìn vào mắt người khác

Nhìn vào đôi khi lại thấy những điều không nên thấy

Cho nên cứ hay lơ là hờ hờ hững hững trong mọi câu chuyện

Biết nhiều không tốt, biết những điều không nên biết càng không tốt

Bạn mình trăn trở là đúng

Tự nhiên lại nhớ câu nói của thằng cháu lớn:

Thế giới của Th (thằng cháu nhỏ) chỉ nhỏ như lòng bàn tay

Xoay lưng 1 cái là sẽ gặp người cần gặp

Nhưng ngoảnh mặt 1 cái thì xa tít mù khơi ...



*************

Trời dạo này lạnh, lạnh hơn hôm noel

Bạn hỏi: Sinh nhật bạn bạn muốn mình tặng quà gì?

Nhe răng cười:

Tớ thích nhiều thứ, có những thứ rất đắt nhưng cậu là bạn nên chỉ cần cậu mời tớ cà phê là đủ

Sau đó tớ sẽ rủ cậu hát hò, đập phá.

Sống gần nửa đời người mà không thể trưởng thành hơn.















P/S; vẫn còn đó những món nợ, những lời hứa chưa thực hiện.













CẦU VỒNG SẼ VỀ ...

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

| | | 0 nhận xét

(Tặng Ốc)



Cầu vồng
 chỉ xuất hiện sau những cơn mưa hè




Mưa mùa đông không thể có 
cầu vồng


Vậy phải qua những ngày rét mướt, u ám 


Và cả đợi chờ mới thấy được 
cầu vồng lung linh sắc!



Nhưng 


Cầu vồng không chỉ xuất hiện sau mưa


 mà khi yêu thương được trao đi 


cầu vồng
 sẽ cùng với yêu thương




và có thể lung linh sắc ngay giữa mùa đông lạnh giá !



P/S: Nếu không thấy cầu vồng cứ lên Google!


                         hà hà hà hà

CỨ TỰ NHIÊN RA ĐI NHƯ KHÉP CỬA LẠI NHÉ!

| | | 0 nhận xét

Em bảo: thôi mình chia tay
Anh hỏi lí do, em cười: thì tự nhiên thấy hết yêu.
Lí do của em nghe có vẻ đơn giản, hết yêu thì chia tay, níu kéo làm gì.
Ngày xưa khi mới bắt đầu em bảo: Tình yêu như một trò chơi, khi trò chơi không còn thú vị thì nên kết thúc để người chơi đỡ mệt mỏi.
Thì ra em chỉ xem tình yêu như một trò chơi.
và em chẳng nhớ gì kỉ niệm, em có vẻ thản nhiên khi rời khỏi cuộc đời anh em nhỉ.

Không lẽ với em anh chẳng là gì? Hay anh chỉ là một người cùng chơi, khi bạn cùng chơi không còn thú vị, em đơn giản chia tay, đơn giản như người ta khép một cánh cửa lại?

Có lẽ là thế!
Vậy thì anh chẳng có lí do gì để giữ em ở lại
Em hãy tự nhiên ra đi như khép một cánh cửa lại em nhé!

996 NGÀY CÓ LẺ - Take me to your heart

| | | 1 nhận xét


Ngày rồi cũng lướt thướt đi qua cho đêm dài buông xuống. Em u sầu và mệt mỏi như ánh nắng buổi chiều chờ tắt.



Nhà hàng xóm ồn ào trong tiếng nhạc. Em gieo mình xuống giường trong tiếc nuối và cô đơn.



Chẳng có ai làm cho em buồn mà sao em giận dỗi?



Dỗi vì ngày mau hết, hay dỗi vì chiều không tơ vương? Em cũng không hiểu nổi mình?



996 ngày có lẻ, 996 ngày em gặm nhấm nỗi cô đơn trong tuyệt vọng. À mà không cũng chưa đến nỗi tuyệt vọng.



Đó chỉ là cảm giác của một con người đang đứng trước vực sâu mà phía sau đã không còn đường thối lui.



996 ngày em ném mình trong công việc, đôi khi giật mình ngoảnh lại chợt cảm thấy mình thật lẻ loi.



996 ngày là 996 nỗi nhớ có lẻ, nhớ gì, còn gì để nhớ, nhớ ai, ai nhớ mà mong?



Lối xưa đã cũ! Lối cũ đã chết mòn trong kí ức! Kí ức đã cô đơn đến nỗi phải gieo mình xuống vực thẳm.



Bài ca của một thời để nhớ nghe cũng chẳng còn hay. Yêu thương ngày xưa giờ tan như bọt xà phòng.




Sau 996 ngày có lẻ sống trong day dứt em cũng chẳng có can đảm nhắn tin hay gọi điện cho anh.



Lỗi chẳng phải do ai, nhưng nỗi buồn ấy là do chính em gây ra.



Em đã bảo: tình yêu chỉ là một trò chơi, khi trò chơi đã kết thúc đừng ngoái lại mà nhặt những mảnh vỡ của nó làm gì.



Ừ thì đó là một trò chơi, trò chơi kết thúc nhưng chẳng có ai thắng, cũng chẳng có người thua, mà còn lại chỉ là những mảnh vỡ của cái được gọi là tình yêu đâm vào.

Xin đừng xát muối vào tim, xin đừng làm cho nỗi đau thêm dài và xin đừng ................................

Hãy thương và đừng yêu

| | | 0 nhận xét


Hãy thương trời ngày nắng 

vì trời ngày nắng bình yên

nhưng đừng yêu

vì yêu ngày nắng sẽ làm áo ai ướt đẫm những muộn phiền




Hãy thương trời ngày mưa,

 trời ngày mưa cho ta bàn tay ấm,

cho ta nỗi nhớ bâng quơ

nhưng đừng yêu v

ì trời ngày mưa rét mướt,

nỗi nhớ sẽ dài thành những xót xa



Hãy thương trời ngày gió,

ngày gió làm tóc mềm bối rối,

mắt em vương những khoảnh khắc cười

nhưng đừng yêu

vì ngày gió làm tim ai bối rối,


gió lang thang mang kí ức xa dần




Hãy thương ngày bình yên

vì bình yên là hạnh phúc sẽ về

nhưng đừng yêu bình yên,

bình yên làm ngày trôi qua nhạt





Hãy thương ngày mắc cạn

vì mắc cạn khiến ta xả bớt những giận hờn

nhưng đừng yêu vì trái tim mắc cạn khó tìm lối quay về



Hãy thương tình lở dở vì tình lở dở đa đoan

nhưng đừng yêu yêu lở dở là sầu trọn muôn đời

Hãy thương em anh nhé

vì đôi lúc dịu dàng cần 1 thoáng bình yên

nhưng


..........................................................................................


đừng yêu!



GIANG HỒ BÁ ĐẠO

| | | 0 nhận xét

 
*Anh hùng thường sinh ra trong thời loạn
Cũng may ...đời không loạn vì ta chẳng phải anh hùng*


Mỗi lần cả nhà lớn bé tập trung thì lâu lâu lại ôn lại *kỉ niệm xưa*, toàn kể chuyện hồi bé, kể những chuyện mà khổ chủ chẳng bao giờ nhớ
Và chuyện kể về Chấm thì ...lần nào Chấm cũng ...tìm chỗ núp.
Buồn tình thiệt, chuyện vui mờ.



Ông ngoại chỉ vào tấm hình một con bé con mặc đầm trắng, đầu trọc lóc, tay cầm cái bánh, mặt nhăn như bánh tráng nhúng nước rồi khề khà:
*Đây là hình nó 1 tuổi, đang ngủ bị lôi dậy chụp nên khó ưa vậy đó, đầu thì trọc lóc, hồi đó cứ tưởng nó bị sao vì ...không có tóc, mãi tới năm lên 3 tóc mói mọc lên, mừng hết lớn mà hồi đẻ nó chắc bà mụ đang vội, thay vì cho nó là cái thằng thì *bẹp* 1 cái - cho nhanh đó mờ, một đứa con gái chui ra mà có phải chui ra như người ta đâu, chân ra trước nên con gái sao mà nhìn tới nhìn lui cứ thấy nó ngược ngược.
*Mặt bí xị* (Con có vậy đâu ngoại)
Có lần thấy ông hút thuốc nó cũng lại ngồi gần rồi vấn điếu thuốc rê,  bắt chước rít 1 hơi, mặt mày đỏ lựng, ho sằng sặc, con nhỏ lúc nào cũng tò mò, thấy cái gì cũng hỏi, cũng bắt chước làm theo cho bằng được.
(Cái này là ưu điểm chứ)
 

Mợ yêu quý góp thêm luôn 1 câu chuyện:
*Hồi đó 2 mợ cháu ở nhà, mợ đằng trước cháu lui cui chơi đằng sau, bữa đó nấu nguyên 1 nồi củ môn thấy nó khệ nệ bưng rổ ra 1 góc ngồi ăn, chặp cái nhìn ra sao ăn mờ chẳng ...thấy vỏ đâu hết, đang tính hỏi thì thấy nàng bưng rổ lại: toàn ruột, vậy ra nãy giờ nó ăn ... toàn vỏ, ruột bỏ lại*
(Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa) Mợ kể mà tưởng chuyện của ai vậy ra hồi nhỏ toàn ăn vỏ, hèn gì! Hiểu! *Thở ngắn*

 

Má thân yêu thì giữ nguyên 1 kho chuyện bá đạo của Chấm.
Má kể: Hồi gởi nó đi học mẫu giáo thấy cũng tội vì còn quá nhỏ nhưng được cái nhớ dai, nhất là thơ, chỉ 1 cái là thuộc liền.
Mà cô dạy bài nào là về đọc râm ran và lập tức  làm theo
Bình thường ngủ nướng mặt trời lên tới ngọn tre, vậy mờ bữa đó tự nhiên dậy thiệt sớm lôi cả nhà ra sân  ... tập thể dục lí do mới học được bài thơ
*Sáng dậy sớm
Tập thể thao
Da dẻ hồng hào
Người khỏe mạnh*
Nhưng được bữa đó thôi, mấy bữa sau cũng dậy nhưng vừa tập vừa ngủ gục thấy mà thương!
  

Rồi có lần dẫn đi chợ ghé vào hàng chè kêu 2 li, má ly con ly. Ăn xong thấy ngó bộ còn thèm nên hỏi: Con ăn nữa không?
*Dạ ăn*
Ăn xong ly thứ 2, nhanh nhảu: Má con ...ăn ly nữa.
Hết ly thứ 3, mắt nó vẫn sáng long lanh,  lo dắt tay đi luôn vì sợ ở nữa ăn nữa có khi hết cả nồi chè đầy nhóc của người ta

Tới đây thì biết vì sao răng bị nhì hoài!

Mỗi lần mà nó tức hay giận ai thì cứ nắm tóc mình mà giựt, rồi còn đập đầu vào tường, trán lúc nào cũng mấy cục u, đầu đã ít tóc càng làm cho ...tóc ít. Chuyên gia *đá thúng đụng nia* người lúc nào cũng bị trầy xước. Đứt tay, chảy máu là chuyện thường

 

Hồi bắt đầu có điện nó cứ tò tò theo hỏi: Má ơi điện giựt có đau hông *Đau chớ sao không, con đừng ..*
chưa nói dứt câu đã thấy nó thò tay vô ổ điện rồi hét ầm lên.
Thử mới tin.
Chơi với toàn con trai nên tính cũng hơi ... lì, đứa nào chọc giận thì coi chừng bị ... ném đá, hoặc dùng chắn ná bắn vào đầu bạn
Toàn nghe mắng vốn! Không hiểu lớn lên tính nết ra sao!
Má mờ còn hỏi vậy thì người khác biết nói ra răng.
*Thở dài* Hiểu!

Nghe kể bấy nhiêu là thấy choáng váng đầu óc,
Cũng may ta không phải anh hùng, chứ ta mà là anh hùng thiên hạ đã loạn vì ta.



Dù sao cũng cảm ơn anh nhé trời!

300 năm trước ... là ai?

| | | 0 nhận xét

Người cứ lừng khừng, lơ ngơ và ...choáng

   

Chả biết làm gì mà choáng

Chả thức khuya, oánh 1 giấc từ sớm - ơ có khi ngủ nhiều choáng cũng nên!

Hay đang thèm uýnh lộn ấy nhỉ!

Bạo lực quá, người lớn mờ sao cứ ham hố uýnh lộn

Bị uýnh rồi lại la làng cầu cứu.

 

Nhưng đầu óc có vấn đề thiệt: cảm giác đang lơ tơ mơ, thấy 3-4 ông sao xuất hiện trước mắt, bây giờ là cả bầu trời sao (ban ngày mờ)

Sờ trán, trán có ấm ấm tí nào đâu

Tim vẫn yên vị, cũng chả thấy động tịnh chi
(mỗi lần gặp chuyện gì ..động trời tim hay đập nhanh lắm)

Điện thoại vẫn im ắng nghĩa là sếp không điều đi công tác.

Hay đói bụng?

Nghi quá!


Đang tự hỏi 300 năm trước mình là ai?





Nghe Khánh Ly hát  


Tự nhiên muốn gặp Doremon mượn cỗ máy thời gian quay về 300 năm trước xem mình là cái giống chi mà 300 năm sau người cứ lơ ngơ phát chán! 

 
Được tạo bởi Blogger.