Dự phần

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

| | |

Mai tôi đi*


*Đi đâu?*


Cô bất giác hỏi dù cô biết câu trả lời muôn đời của anh vẫn là:

*Đừng dự phần vào cuộc đời của nhau nhiều quá*


Anh từng nói :

*Tôi ghét sự gắn bó cho nên đừng dự phần vào cuộc đời của nhau nhiều quá*

Và những cô gái khác anh từng quen đã ra đi vì điều đó

Cô thì chưa

Không phải do cô yêu anh nhiều

Mà do cô cũng không muốn ai đó can dự vào cuộc đời của mình 

cô không muốn nghĩ đến chuyện yêu đương, thương nhớ một ai 

nên cô cũng mặc nhiên đi bên cạnh anh trong cái hành trình

mà anh hay gọi là hành trình của những kẻ cô đơn.




*Tôi nghĩ mình cần thay đổi

Tôi bắt đầu phát chán cái nơi ồn ào này*


Vậy ra bây giờ anh cần một nơi để trải lòng.

Lòng anh cũng có những biến động sao?

Vậy còn cô, ai sẽ cùng cô đi tiếp cái hành trình đơn độc ấy?


Cô và anh là gì?

Thỉnh thoảng đi cùng nhau

Mặc nhiên trở thành tình nhân trong mắt mọi người.

Các cô gái khác nhìn cô ganh tị

Họ đoán già đoán non không biết khi nào thì anh sẽ bỏ rơi cô.

Cô chưa bao giờ quan tâm vì những điều vớ vẩn ấy

Cô chẳng là gì của anh và anh cũng chẳng là gì của cô

Bận tâm nhiều làm gì.






*Cô muốn nói gì với tôi trước khi tôi đi xa không?

Có lẽ rất lâu tôi sẽ trở lại*


Sự im lặng kéo dài, dài như có thể

Cô cũng có quyền để hỏi sao?

Màn đêm thật yên bình!

*Tôi nhớ cô từng  nói: Cô thích một mình trong đêm

Vì trong đêm không ai thấy cô khóc

Không ai thấy sự cô đơn trống rỗng nơi cô

Tôi thì ngược lại tôi ghét đêm*


Anh nói nhiều hơn ngày thường

Bình thường anh và cô chẳng nói với nhau mấy câu

Đôi khi giữa  hai người chỉ là sự im lặng kéo dài

Còn cái điều anh vừa nói là cô viết riêng cho mình

Nhưng trong 1 lần say cô đã share với anh điều đó.

*Thật ra cô đặc biệt hơn những gì cô nghĩ

đừng chìm trong cái bóng đêm của mình nữa cô gái à

Ô hay nhỉ tôi lại đi khuyên cô những điều trước đây chúng ta cho là vớ vẩn

À chắc là tâm trạng của người sắp đi xa

Một chuyến hành trình thật lâu tìm lại chính mình
*

Vậy từ trước tới giờ anh không phải là chính mình?

Còn cô cô là ai?

Cô có cần đi tìm cái tôi bị lạc mất giống anh hay không?

Cô có cái tôi để tìm sao?






*Ở lại bình an nhé

Cảm ơn vì đã ở bên tôi lúc tôi cô đơn và mất phương hướng nhất!*


Cô vẫn im lặng

Cô không biết mình sẽ vui hay buồn khi anh ra đi

Cô có nhớ anh không?


Bất giác cô gọi lớn:

Anh

Nếu em khóc

anh 

có lau nước mắt cho em không?








P/s: Mình có xu hướng hay viết những thứ kết thúc có hậu

Không lẽ mai sẽ viết:

*Anh trở về tìm đến cô và bảo: tôi cho phép cô dự phần vào cuộc đời của tôi đấy nhé

Và anh sẽ lau nước mắt cho em cô gái à"


Chưa biết vì ...

mình sẽ viết tiếp nếu mai mình vẫn còn ... sống

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.