Dạo này trời thích mưa sáng.
Rất được, rất hiểu ý nhau vì sáng nào mình cũng ra đường.
Mưa to hay nhỏ không quan trọng
Quan trọng là khi ra đường có nhớ mang áo mưa theo không thôi.
Có người bảo mình ngố.
Ừ thì ...rất ư là ngố.
Soi gương thấy mình chững chạc lắm lắm luôn
Cho nên có những thứ mình thấy rõ ràng là thế nhưng thực ra không phải vậy.
Mưa trưa, lôi sách ra đọc, nhét thêm tí chữ nghĩa vào đầu, chứ dạo này đầu hơi ...rỗng.
Đọc từ đầu tới cuối chỉ trong 1 loáng.
Ừ thì từ đầu tới cuối, chứ đoạn giữa đâu có đọc.
Tự dưng nghĩ hay mình đi mua cái ô để đi mưa?
Và chỉ nghĩ chứ chưa biến ý nghĩ thành hành động.
Từ suy nghĩ tới hành động còn xa lắm
Cũng như khoảng cách từ lí thuyết tới thực tế cũng xa dịu vợi.
Người ta hay dùng những lời ngọt ngào để ...xoa dịu nhau.
Mình muốn xoa dịu ai đó cũng dùng những ...thứ ngọt ngào.
Và lại thêm vào một ít đăng đắng.
Nhưng dạo này không mua kẹo và chia tay luôn với cà phê.
Đơn giản là lười ra đường giữa những ngày u ám không nhìn thấy mặt nhau.
Mình đang từ bỏ một vài thói quen nhưng cũng chết chìm trong một vài thói quen mới.
Tính học bơi, nhưng nghĩ để bơi được cũng hơi lâu
vì mình còn bận đi bắt chuồn chuồn về cho nó cắn rốn.
P/S: Vì răng mà trời mưa?