24.12.14 - Hàng xóm nhà bên ...

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

| | | 4 nhận xét
Người ta đồn nhà hàng xóm có ma. Anh không tin chuyện ma cỏ, chỉ là hơi thắc mắc vì sao chưa bao giờ Anh thấy hàng xóm ra đường. Nếu không nhờ ánh điện hắt vào phòng mỗi đêm, nếu không phải nghe tiếng nhạc du dương trầm lắng mỗi sáng Anh đã nghĩ ngôi nhà ấy không người.
- Anh cứ qua gõ cửa là ok.
- Đã thử nhóc!
- Có một sự thất bại không hề nhẹ.
- Bốn mùa im ỉm.
- Người ta mới chuyển tới ở có 1 tháng mà bảo là 4 mùa.
- Nhiều chuyện.
- Trẻ con vốn chuyện nhiều.
- Lại thức khuya cày game à?
- Không.
- Vậy chứ đang làm gì?
- Tán tỉnh Anh.

Lần đầu tiên Anh nghe nhà hàng xóm mở nhạc có lời, một bài hát rất trẻ, rất hot. Hơi ngạc nhiên và tò mò. 
Ngày thứ 61 nhà hàng xóm có sự thay đổi.
- Tò mò quá!
- Chỉ là hơi ngạc nhiên.
- Đã bảo Anh cứ qua gõ cửa à không đập cửa thật mạnh là ok.
- Nhóc con chán sống.
 - Trẻ con còn yêu đời lắm.
- 1 thằng nhóc 18 tuổi như em có việc gì mà cứ thức khuya suốt nhỉ!
- Bảo rồi, đang cưa Anh.

Ngày thứ 62, nhạc nhà hàng xóm vẫn là giai điệu du dương không lời nhưng hôm nay Anh đã thấy cửa mở. Chỉ là cửa mở vẫn không thấy người. Vậy trong suốt 2 tháng qua, hàng xóm nhà bên sống bằng thứ gì nhỉ!
- Thay vì quan tâm hàng xóm, Anh chuyển qua quan tâm đằng này đi!
- Lắm lời.
- Trẻ con đương nhiên thế.
- À trẻ con bao nhiêu tuổi nhỉ?
- Kết bạn với người ta bao lâu mà sao không biết?
- 1 - 2 năm gì đó. Chỉ nhớ mặt mũi non choẹt.
- Đó là hình ảnh thời thơ ấu. Thực ra lớn rồi cũng cỡ ...Anh.

Ngày thứ 65, cửa nhà hàng xóm lại mở. Hôm nay hàng xóm ra đường, tiếc là Anh không thấy vì vội.
- Người ta ra đường mà Anh mừng dữ.
- Chỉ là tò mò.
- Có khi người ta ra đường vào những ngày Anh không có nhà thôi.
- Có lẽ.
- Hôm nay mệt, không tán tỉnh Anh được. Nghỉ sớm.

Ngày thứ 70. Cuối cùng Anh cũng thấy bóng lưng của hàng xóm. Cao cao gầy gầy, tóc rối. 
- Để ý cả tóc.
- Chỉ là tò mò.
- Anh có xác định được giới tính nhà bên không?
- Không rõ.
- Gì, thấy cả tóc mà không rõ à?
- Nhiều chuyện.
- Trẻ con đương nhiên chuyện nhiều.

Ngày thứ 72. Đã xác định được giới tính của hàng xóm nhà bên. Mỹ nam.
- Nam được rồi Anh quan tâm chi  tới nhan sắc người ta. Để ý bên ấy à?
- Chỉ là tò mò. 
- Ngày mai qua đập cửa, à không cứ gõ cửa sẽ mở, biết đâu ....
- Điên. 
- Dù điên hay không thì nhớ sáng mai qua gõ cửa, cửa sẽ mở.

Ngày thứ 73. Anh không gõ cửa nhà bên. 
Ngày thứ 75. Anh có tin nhắn từ inbox:
"Hàng xóm nhà bên cứ 2-3 ngày thì ra đường 1 lần.
Đã bảo ra đường những lúc Anh đi làm.
À, trẻ con không phải 18 tuổi. 
Chuẩn bị có tiếng gõ cửa.
Là ...mỹ nam nhà bên.
Đề nghị hàng xóm ra mở cửa.
À, trẻ con hay hàng xóm nhà bên đều tên là Nguyên nhé bạn Anh!"

P/S: 




23.12.14 - Này cậu ....

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

| | | 3 nhận xét


...Tôi


thật sự


rất 



mệt!


P/S: 

19.12.14 - Thương nhau để ...ngó.

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

| | | 2 nhận xét

Em lóc chóc và nhìn đời ngớ ngẩn.
Anh nhí nha nhí nhố và nhìn đời ...đen thui.
Nói chung anh và em là một tổ hợp ...
...điên khùng.
À điều này không phải em nói mà là sếp.

Anh vào một ngày đẹp trời bỗng dưng đòi làm ...ông nội em.
Em trề môi nhăn mặt:
Nhận em làm cháu đích tôn không dễ đâu nhá.
Ừ không dễ, chầu cà phê hôm đó không chỉ có mình cháu đích tôn em mà còn cả đống đứa mắt chớp chớp gọi anh trìu mến: Ông Nội.
Hệ lụy kéo theo là em có thêm cả ông Cố.
Sếp thắc mắc:
Cơ quan này là bà con nhà tụi bây à?
Cả bọn kéo nhau đi hát. Ai cũng dành mic.
Hai ông cháu ngồi chơi trò đếm số.
Em mở trang nào thì kệ cứ đếm từ 1 đến 10 tờ bên phải, bài thứ 10 là bài nào anh hát bài đó.
Từ đó về sau cứ luật cũ mà chơi.
Hôm cơ quan liên hoan. Em gào lên với MC:
Sao anh không cho ông Nội em hát? Phải để ông nội em hát chứ?
MC gào lại:
Thằng ông nội nhà em nó bảo đau cổ không hát được.
Em gào tập 2 với anh:
Sao ông nội không hát? Ông Nội phải hát chứ?
Anh xoa đầu em:
Ừ nghe cháu nội, giờ con thích nghe bài gì?
Bài mà đốt lửa ...rừng hoang gì đó.
Anh gõ đầu em đau điếng:
Khúc hát người đi khai hoang mà mày đòi đốt, đốt cho người ta bắt nghen con.
Đám cưới anh em không dự được.
Vậy nên khi em trịnh trọng vòng tay:
Dạ thưa ...bà nội, con là cháu đích tôn của ông nội ạ.
Bà nội mém nữa là ngất.


Anh có lần tự dưng nói với em:
Tao ...thương mày lắm, thương lắm luôn. Thương kiểu ...không phải thương kiểu kia.
Em cười hắc hắc:
Em cũng thương anh lắm, thương lắm luôn, thương kiểu cháu nội thương ông nội ấy.
Anh xoa đầu em: Đúng là con nhà tông...
...không có lông cũng có cánh hả nội?
Sếp anh lúc nào cũng nói với em: cái thằng ông nội nhà mày.
Có hôm vui miệng anh nói với mọi người:
Nó đó, hồi mới về nó thương tao dữ lắm.
Mọi người giương mắt:
Sao hồi giờ không nghe nói?
Anh vẫn tỉnh bơ, em ngồi cười cười:
Ừ thương thương lắm, thương đến nỗi nó gọi tao bằng ...ông nội luôn thấy chưa.
Mọi người ngả ngửa ra cười. Em nhăn nhó:
Cho nên ông nội nên kiểm điểm lại bản thân: 
Mắc chi đang thanh xuân phơi phới mà bị cả đám con gái nó trìu mến gọi là ông nội.


P/S:
1. Nhiều người vẫn thắc mắc:
Hai cái người này lúc anh lúc em, lúc ông lúc cháu, lúc mày lúc tao, thực ra là quan hệ gì?
Cả hai cùng nhe răng cười như mùa thu tỏa nắng: Thì ông nội và cháu nội.
2. Chuyện thiệt như đùa, chuyện đùa như thiệt.


13.12.14 - Hết hẹn thì ...thôi...

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

| | | 4 nhận xét


Mùa thi.

Lại ôm cái thùng giấy đi lên đi xuống.

Đi sớm, về muộn.

Mọi năm, sếp quẳng cho chùm chìa khóa.

Trong túi lúc nào cũng ...leng keng (Đại loại vậy)

Mùa thi này, chìa khóa sếp mới giữ.

Đành ...chờ.


Trẻ con bắt đầu tiếp nhận xạ trị.

Lớp đã ít nay càng thêm vắng.

Hôm bọn nhóc xuống thăm.

Trẻ con...chớp mắt để nhận người quen.

Có đứa bật khóc.



P/S:
"Lỡ hẹn với ngày"

10.12.14 - Đến hẹn lại lên...

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

| | | 6 nhận xét


Tôi lại rơi vào thời kì ...tự kỉ hạng nặng.

Không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn.

Không ra đường và không thích nói chuyện.


Những lúc cao hứng muốn viết thì tự dưng...

Đường truyền gặp chút rắc rối.

Nhớ trước giờ ăn ở cũng được.

Chả hiểu sao anh trời ảnh nhớ lâu thù dai?






  P/S: Chân trái vẫn đau. Và tôi thích.




28.11.14 - Nheo mắt nhìn ...

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

| | | 6 nhận xét

Niềm tin xây dựng thì khó, đổ vỡ thì cực kì nhanh.

Bạn nói: Giờ mình biết tin ai?

Ừ thấy ai cũng không đáng tin, thấy ai cũng ...nghi ngờ.

Nhưng ...không tin thì biết làm gì?


Dạo này cứ thấy công việc chất chồng.

Những lúc ấy chỉ mong ai đó quăng cho cái tin: Về nhà chưa?

Là ổn, chứ lan man, dài dòng này nọ làm gì.

Làm gì có thời gian mà ...đọc.

Tay trái tự nhiên đau, chân trái tự nhiên cà nhắc.

Ừ cứ khập khà khập khiễng rồi thấy cái gì cũng chênh vênh.


Sinh nhật nội Rùa, chỉ kịp nhắn mỗi cái tin.

Quà đã mua vào 1 buổi sáng lang thang ở 1 nơi xa lạ.

Nhưng đã hơn 2 tuần mà vẫn chưa gởi tặng nội.

Nội lên fb quăng cho 1 đống tin nhắn.

Đọc cười trừ: Con còn không thấy mặt mình.



Hành trình đưa bạn đi thi khiến mình mất ...sức quá.

Nằm chẹp mẹp suốt mấy ngày.

Cô hỏi: Nó có nói gì với con không?

Cười trừ. Mình đâu cần bạn cảm ơn.

Nhưng có hơi hơi chạnh lòng.

Ừ thì kệ. Mình lặng lẽ cùng sư phụ chuẩn bị cái việc "ấm áp" cho 20.11.



P/S: Giờ thấy cái gì cũng nhàn nhạt.



23.10.14 - Từ giờ sẽ thôi chạnh lòng...

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

| | | 8 nhận xét

Nhà có chuyện vui.

Có nghĩa là từ giờ

Mình sẽ không còn chạnh lòng mà lẩm nhẩm

"Cậu ngồi, mẹ nhổ tóc sâu, 2 chị em tóc bạc như nhau."


Chợt nhớ ngày ba mất, em gái nhỏ cứ ôm chặt cậu.

Cậu ôm em gái nhỏ suốt mấy ngày liền mà vỗ về.

Chợt nhớ, trong nhà có thứ gì bị hỏng

Cũng chạy xuống gọi: Cậu ơi...


Má nói: Để may cho cậu mày bộ đồ.

Hồi thằng Q cưới, có mợ mày lo.

Cậu mày cưới, không có ai, thấy thương...






Ừ, cậu mất mẹ từ nhỏ, tính cậu lại trầm lặng.

Ít ra ngoài, đi đâu cũng ngại.

Má nói: Từ giờ có người chăm sóc cho cậu mày, tao cũng đỡ lo. 

Thiệt thấy mừng gì đâu.



P/S: Không hiểu sao khi nói về chuyện vui, tôi lại ...rơi nước mắt.



1.10.14 - Cà phê - Niềm tin ...?

Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

| | | 4 nhận xét

1. Cà phê:

 Có một cái quán cà phê mới mở.

 Đối diện với cái nơi mà người ta quy định:

 "Không được ngồi quán cà phê trong giờ hành chính". 

 Quán mới có tên "CÀ PHÊ MANG VỀ".


2. Niềm tin.

 "Từ giờ, tao chỉ lên FB để lại tin nhắn cho mày thôi.

 Có một sự mất mát lòng tin không hề nhẹ."

 Trả lời tin nhắn:

 "Vậy mà trước giờ nghe nói 

 Thời buổi này người ta toàn sống bằng ...niềm tin".


 3. Buồn tình

 Nói với Sư phụ: "Nó buồn chưa chắc bằng em buồn"

 Sư phụ: "Cô còn buồn huống hồ là em."

 Lăn quăn một buổi chiều kết quả không tới đâu.

 Đành cho phép mình buồn thêm tí nữa.

Đành cảm thán: "Núi cao chi lắm núi ơi!"


 4. Trẻ con.

 Trẻ con lên lớp được 3 ngày.

 Ngày thứ 4 trẻ con lại vào viện.

 Khi  tỉnh lại câu đầu tiên trẻ con nói với mẹ:

 "Sao mẹ đưa con vô đây? Con đang làm bài kiểm tra Anh mà!"

 Người lớn như mình buồn thêm mấy ...ngày.


 

P/s: Không minh họa

11.9.14 - Làm sao biết có ngày mai ...?

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

| | | 7 nhận xét

Trẻ con 14 tuổi xin nghỉ vào bệnh viện kiểm tra.

Dạo này mắt trẻ con không nhìn thấy.

Kết quả: mắt không sao.

Chỉ là ...

...

...

...

...

..

...

Trong não em có

một

khối

ác tính.

Mẹ em bảo: Cả nhà đều giấu.

Con bé cứ mong tới ngày về để đến lớp cùng các bạn.



P/S: Ngày mai sẽ đến phải không?

5.9.14 - Mùa thu ngày khai trường ...

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

| | | 2 nhận xét

Hôm nay bạn dậy sớm.

Ừ thì ...

Dù 4 tuần học đã ồn ào hay lặng lẽ trôi qua

Thì hôm nay vẫn là ...ngày khai trường.

Bạn: quần áo mới, ôm hoa, miệng cười toe toét.

Trong bụng lầm bầm:

"Sao đời mình cứ gắn liền với bông, với hoa."

Bạn xé tờ lịch trên tường và ...viết thư.

Bạn thong thả không vội vàng.

Ai làm gì đâu mà vội.


P/S: Đi khai trường nhớ lại ngày xưa mình cũng từng là ...học trò.

04.09.14 - Có gì mới?....

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

| | | 2 nhận xét


1. Cái tôi của tôi khá lớn.

Có thể điều đó là hay mà cũng có khi là không.

Đặc biệt mỗi khi nghe cái giọng líu lo của chiếc cân điện tử:

"Xin bắt đền quý khách! Xin bắt đền quý khách"


2. Tôi cực kì xấu bụng.

Bằng chứng tôi không thể ăn được vài thứ.

Bằng chứng là suốt cả tuần qua tôi rên rỉ chỉ vì ..leo rào đi ăn tiệc.


3. Có người bảo tôi hay nhớ về chuyện quá khứ.

Thực ra tôi chỉ nhớ khi gặp lại sự vật, sự việc và con người của ..quá khứ.

Có nghĩa tôi chỉ nhớ khi có ..điều kiện.


4. Tôi dạo này không thường lên fb.

Nhưng nếu có tôi sẽ để lại tin nhắn cho duy nhất một người.

Tôi còn đang lên kế hoạch viết thư tay.

Lại còn hay gọi điện.

Đơn giản là bạn tôi đang mất lòng tin về một vài thứ.

Sức khỏe kém, người ta lại hay nghĩ linh tinh.

Và tôi vốn thừa hơi.


5. Sư phụ hỏi:

"Năm mới có gì mới con gái"

Dạ thì đen, trắng và đỏ cô nhé!

Sư phụ gật gật đầu nhưng liền và ngay lập tức đe dọa:

"Năm nay mà không có gì mới là ..ăn đòn!"

Đương sự vờ không nghe nhưng lẩm bẩm:

Đánh thì nhớ đánh bằng roi mây nghen cô!

Mình lại còn lời hứa ...3 năm với một đứa nhóc nào đó.


P/S: Để quên một thứ gì đó người ta cần có thời gian.

Và gì chứ thời gian thì tôi có ...nhiều!


29.8.14 - Gởi tôi, gởi gió và nắng ...

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

| | | 9 nhận xét


1. Trẻ con gởi một tin nhắn thật dài.

Người lớn đọc xong ..trùm mền ngủ.

3 ngày sau, trẻ con gọi điện hỏi:

Sao người lớn không trả lời tin nhắn? 

Người lớn trả lời với cái giọng ngái ngủ:

Đọc có hiểu gì đâu mà trả lời.


2. Người lớn hỏi trẻ con.

Những bạn nào có FB giơ tay lên xem.

Những cánh tay rụt rè giơ lên.

Người lớn ra vẻ ngạc nhiên:

Có thời gian chơi FB luôn hả?

Cô ơi, lên bằng điện thoại mà!

À lên theo kiểu trùm mền kín mít và mình ta trong đêm ấy à!


3. Bạn gọi bảo cà phê đi.

Thế nhưng 1 cái laptop và ...2 cái smartphone.

Người thứ 3 bước vào trịnh trọng rút điện thoại ra ...lướt.

Mình nhớ hôm nào đó cũng 3 đứa đã thống nhất

là khi gặp nhau không đụng tới điện thoại rồi mà!



P/S: Ngày mai mình sẽ mua giấy viết thư thay vì gởi mail.









26.8.14 ...

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

| | | 4 nhận xét

Mùa thi, tôi lại khệ nệ ôm cái thùng giấy từ phòng Sếp về phòng họp.

Mọi người trêu: Nhìn giống ..bị đuổi việc!

Nói như vậy cứ mỗi một năm tôi ...bị "đuổi việc" rất nhiều lần.


Sếp chuẩn bị ...chuyển đi.

Trong hàng ngàn cái đáng nhớ

chẳng hiểu sao tôi lại cứ nhớ cái cảnh mình khệ nệ với cái thùng giấy.





P/S: Ngày khai trường sắp tới ai sẽ đánh trống đón chào năm học mới nhỉ?



20.8.14 - Một ngày đẹp trời nào đó ..

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

| | | 6 nhận xét


Vào một buổi sáng nào đó, Nội Rùa hồ hởi nhắn tin:

T ơi, tao tìm ra mẹ mày rồi, tao còn hẹn ăn trưa với nó.

Tôi nhìn vào điện thoại chằm chằm như thể cái tin vừa rồi ...kì lạ lắm.

Cách đây vài năm,Nội Rùa cũng hồ hởi y hệt

Và sau đó hai đứa tôi ...thất vọng như nhau.



Tôi gọi điện cho ...mẹ, tâm trạng hơi kì lạ

3 đứa tôi vẫn nói chuyện thân thiết như nhiều năm về trước

Như ngày chúng tôi vẫn gọi đùa nhau là Cháu nội, nội Rùa và Mẹ.




P/S: Dạo này hay quên!


9.8.14 - Trời thu thay áo mới...

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

| | | 4 nhận xét



Tôi - vào 1 ngày hâm hâm quyết định làm cuộc cách mạng ..thay áo.

Sơ mi kẻ sọc tối màu được thay bằng những cái rực rỡ và ...hoa, lá, cành.

Đến giờ nhìn lại vẫn ...choáng và quay mòng mòng.

Và giờ thì đang băn khoăn giữa chiếc khăn choàng cổ kẻ sọc tối màu và  ...đỏ.


Mưa thật nguy hiểm.

Dính có tí mưa mà cả tuần cứ hâm hấp.

Giọng cứ dịu dàng, khàn khàn, trầm đục.



P/S: Mạch bình thường, tim ổn định.



25.7.14 - Trẻ con ...

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

| | | 11 nhận xét

1. Lúc mới bí ba bi bô, cháu nhỏ hùng hồn tuyên bố:

Mai mốt Th lớn, Th sẽ xây cho cô 2 cái nhà to ơi là to, 

xây cho cô 2 nguyên 1 cái hồ bơi rộng ơi là rộng.

May quá cháu lớn thi vào ...Kiến Trúc.

Vậy là thằng anh thiết kế, thằng em sẽ ..thầu xây dựng.

Ơ mà đợi cháu nhỏ lớn bằng đó chắc cũng còn lâu.


2. Thằng nhóc hàng xóm ngày nào cũng chạy qua trưng cái mặt đáng yêu:

Cô N, thứ 7 mở "Lính cứu hỏa Sam" cho B coi nghen.

Có mỗi cái chuyện coi phim hoạt hình mà cô cháu nó ngày nào cũng làm ầm trời.


P/S: Những thứ xung quanh đột nhiên ...hư.

   Mình chắc cũng sắp ....hư!




11.7.14 - Nơi ấy có mặt trời...

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

| | | 10 nhận xét
                                 
                                                           
                                                            Ai cũng từng có những kỉ niệm, kỉ niệm của tôi ...đầy bụi.



Gọi là thư viện cho oách chứ thực ra đó là căn phòng khá nhỏ và tăm tối.

Tôi vì thích đọc sách nên lúc nào cũng hỏi thư viện trường mình nằm ở đâu?

Chẳng ai biết, vì đơn giản là trường chuẩn bị chuyển sang cơ sở mới.

Một thứ sắp không còn và chẳng ai quan tâm.

Tôi phát hiện ra nó sau nhiều lần dòm ... lên trời tìm kiếm.


Lối cầu thang nhỏ, hẹp.

Căn phòng cũ kĩ, ẩm mốc, có vẻ u ám.

Đó là cái nơi mà ánh mặt trời cũng chẳng buồn ghé qua thăm hỏi.

Tôi luôn thích ở - đó - một - mình -

Nhìn bầu trời qua khung cửa sổ bé tí

giơ tay có thể chạm tới những tia nắng cuối cùng của ngày.

Có thể nghe tiếng gió, tiếng lá xôn xao khẽ cười.

Có thể nhìn thấy bạn tôi từ 1 nơi không xa lắm.


Tôi không nhớ mình đã đọc sách gì

Chỉ nhớ tôi hay cười một mình.

Phấn khích với những cuốn sách cũ mèm.

Những tin tức từ thời xưa lơ xưa lắc.



P/S: Có người hỏi:

Thư viện ấy có gì hay mà ngày nào cũng bò lên ấy, ngửi bụi à?

Tôi trả lời đơn giản: Vì nơi đó tăm tối và u ám. 

22.6.14 - Cho tôi đi qua ...

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

| | | 16 nhận xét

          Có căn phòng

                             Cửa sổ bé như lòng bàn tay

                          Những tia nắng xẹt ngang

                                           Không thể thấy bầu trời cao xanh thẳm.


Mùa mưa rét mướt

Mùa nắng cô đơn.

Vôi tường xám xịt

Loang lổ vệt buồn.


                  Mùa yên lặng

        Ngày vội vàng qua

   Đôi giày vải

Vệt bùn còn nguyên vẹn.


Cửa im ỉm 

Bốn mùa lặng lẽ

Người ghé qua

Bỗng buông tiếng thở dài.


Nếu gõ

Cửa sẽ mở

Hay cứ yên lặng

Nghe đời trôi lặng lẽ?



P/S: Chìa khóa rơi đâu rồi?









Câu chuyện dở dang ...

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

| | | 4 nhận xét

Mũ đỏ trắng trẻo, dễ thương kiểu ...con gái.

Được cái hay cười.

Tôi không quan tâm tới cậu ta.

Tôi không thích để ý tới mấy thằng nhóc vắt mũi chưa sạch.

Nhưng mũ đỏ lại ở cùng với ghi-ta.



Tôi thích kẻ sọc, và thích 1 chiếc mũ màu đỏ.

Thế nhưng vào 1 ngày trời đẹp.

Tôi phát hiện chiếc mũ mình thích chễm chệ trên đầu thằng nhãi mình không ưa.

"Ê!"

Mỗi lần đi ngang qua nhau, thằng nhóc luôn gọi 1 cách trống không.

Tôi luôn giả vờ không biết, không nghe, không thấy.

"Ê, nghe gọi mà sao không trả lời?"

Mọi lần đều giả vờ nhưng lần này ...không thèm,

tôi đi thẳng 1 hơi tới gần mũ đỏ, co chân đá vào giò hắn 1 cái.

"Nói chuyện với người lớn phải lễ phép nghe nhóc."

Hắn nhe răng: "Dã man. Khởi đầu cũng không tệ".



P/S:

À về sau tôi cũng có 1 cái mũ đỏ.

Nhưng ...lạc rồi.

Có những thứ đi qua mà người ta không cần phải nhớ lại.




18.6.14 - Tóc không thèm hát ...

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

| | | 4 nhận xét

Hai đứa hẹn hò khi trời lất phất bay.

Gọi cà phê. Bạn hỏi:

Giờ này mà cà phê, liệu tối có ngủ được không?

1 tối không ngủ nhìn lên trần nhà

hồ hởi đếm cừu và ...đọc bảng cửu chương thì có là gì.

Chưa kịp hỏi về stt trên tường FB nhà bạn.

Mà có lẽ cũng không cần.



P/S: Sáng hôm nay trời rất đẹp.

Sẽ đi ...cắt tóc.





12.6.14 - Rau đắng có còn mọc sau hè?

Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

| | | 10 nhận xét

Hồi nhỏ tôi mơ ước trở thành một người ...bán kem.

Lớn lên tôi chỉ ...ăn kem chứ không bán.

Sau đó tôi ước mơ mình có thật nhiều sách.

Một hôm nào đó ngủ quên...nghe những con chữ thì thầm.

"Mỗi lần nghe 
"Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau..."
Tôi lại tưởng tượng cảnh má ngồi nhổ tóc sâu cho cậu.
Má sẽ chép miệng: Tóc mày dạo này bạc hết rồi Th.
Và mỗi lần bất chợt thấy ánh mắt trìu mến cậu nhìn má.
Tôi lại thấy ....thương!

P/S: 



29.5.14 - Có những điều đơn giản là tự nhiên ...

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

| | | 12 nhận xét

1. Tự nhiên thấy thương.

Phượng nở, ve kêu, mùa của lưu luyến.

Cái đứa học giỏi nhất trường lên phát biểu chia tay.

Khối cuối cấp vỗ tay rào rào.

Lời của bạn cũng là lời của bọn trẻ.

Cô lượn 1 vòng tìm trẻ con.

Đứa nào cũng nhốn nháo:

Cô tìm em hả cô? Em đây nè cô.

Ngày mai, cô sẽ thành cô của ngày xưa ...


2. Tự nhiên thấy nhớ.

Trẻ con đòi liên hoan.

Cô ừ nhẹ tênh.

Con gái nấu nướng, con trai lăng xăng phụ những việc nặng nhọc.

Cái bọn trẻ thường ngày nghịch ngợm lần này xung phong hát tặng cô.

Cô vẫn chưa nói lời chia tay.

3. Những ngày cuối năm căng như sợi dây đàn.

Mệt phỉnh phờ, ngán ngẩm nhìn màn hình, chữ nghĩa chạy lung tung.

Thèm nghe một bản nhạc tình, 1 câu chuyện vui vẻ, 1 tách cà phê nóng ấm.

Thèm nhìn buổi sớm mai đầy những gió.

Thèm nghe ai đó gọi tên mình.

Thực ra ngày nào sếp cũng gọi và thỉnh thoảng ...mắng.




P/S: Em ơi ngước nhìn trời cao làm chi

Cứ nhìn xuống dưới chân biết đâu có thứ gì đó.



21.5.14 - Cứ thấy bình yên là hạnh phúc ...

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

| | | 11 nhận xét

Lịch công việc những ngày cuối năm dày đặc.

3 tờ A3 kín chữ.

Người ghi ghi chép chép.

Người giơ điện thoại tạch tạch.

Người chăm chú lẩm nhẩm.

Tôi cũng nằm trong số đó. Cũng cố chen chân vào những nơi bận rộn.

Sếp gọi lại và chỉ vào vài chỗ. Có tên mình trong  trong bảng kế hoạch, thấy cũng oách.

Tự nhiên nhớ cái cảnh ngày nào cũng ôm thùng giấy đi lên và đi xuống.

Nhìn giống kiểu thu dọn đồ đạc và rời khỏi.




Dạ dày vẫn đau.

Một tai nạn nhỏ xảy ra gây cảm giác khó khăn khi ngồi vào bàn và gõ lách cách.

Tự nhiên giữa ngày bận rộn và nóng sốt của thời tiết.

Những đứa bạn lần lượt ghé qua và rủ rê tán dóc.


Nhìn vào bảng điểm cuối năm tự nhiên thấy rơi vài nhịp.

Thế đấy, lại sắp nói lời chia tay.

Nhưng tạm thời cứ làm mặt lạnh.

Sư phụ lúc nào cũng nhìn và cười:

Hôm nào cà phê nhé con gái.

Bằng lăng tím ngát, phượng 1 màu thương nhớ.

Bí ngày xưa hay nói:

Cứ nhớ lúc chia tay, ngồi cạnh nhau, nhìn góc sân trường thắm màu phượng vĩ

Chưa xa mà đã thấy nhớ. 

Ai cũng có một thời nông nổi

Dại khờ!

Thế nhưng đi qua rồi cứ thấy nhớ.



P/S: Có những việc cứ lặp đi lặp lại nhiều lần,

nhưng mỗi lần lặp lại cảm xúc cũng có chút khác biệt.




17.5.14 - "Bình yên khi ta gặp nhau..."

Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

| | | 6 nhận xét

Tôi leo rào lần thứ ...n trong đời.

Lần này vì bất đắc dĩ, tôi đang loanh quanh tìm ...

Tôi chỉ đi 1 mình với sơ mi trắng, jeen đen.

Để đỡ thấy mình ...lạc lõng, tôi mang theo sách, giả vờ chăm chú.

Sau khi ăn trưa, tôi lang thang một mình tìm về những nơi được gọi là kỉ niệm.

Đây là nơi tôi leo rào vào một tối nào đó.

Bình thường chui lỗ, nhưng bị phát hiện nên chuyển qua phương án dự phòng.

Bị bảo vệ lôi lại, một đám líu ríu, mặt tái xanh.

"Lần sau về trễ nhớ gọi chú, leo rào nguy hiểm".

Ngày xưa đã qua lâu lắm.

Tôi ngước nhìn cái quán ăn nơi đèn xanh đèn đỏ.

Ngày xưa nó là quán cà phê.

Cái quán mà ngày xưa mỗi lần ra, bọn tôi cũng có thứ mang về.

Đó là nơi 1 đứa bạn kể về những bí mật trong gia đình

Về mối tình trẻ con trong vòng lẩn quẩn.

Đêm ấy bạn tôi khóc và say mềm.

Tôi ngẩng đầu nhìn về nơi xa đó nhớ lại ánh mắt nhìn, nụ cười của ngày xa xưa lắm.

Tôi nhớ tiếng ghi-ta mỗi đêm mưa buồn.

Nhớ mũ đỏ mỗi lần đi ngang đều gọi: Ê, quen không?

Và tôi luôn trả lời: Cho mũ thì quen.


Tôi nhớ những người bạn chỉ nói chuyện bằng tay phòng bên cạnh.

Bình thường luôn hù tôi giật mình chết khiếp.

Nhưng lúc chỉ bài xong lại giơ tay ra hiệu: Giỏi lắm!



Nhưng có một nơi tôi không ghé lại.

Thứ được nói nhiều nhất chưa phải là thứ ta quan tâm nhất.

Nơi ta ghé qua không hẳn là nơi ta nhớ.

Có những điều chỉ mãi mãi ở một nơi nào đó.

Kỉ niệm ngày nào đó sẽ thành rong rêu, mốc meo hoặc ...chết.





P/S: Cuốn sách ngày hôm đó tôi mang theo là "Bình yên khi ta gặp nhau".



14.5.14 - Chuyện của ngày hôm qua ...

Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

| | | 2 nhận xét

1. Ô đỏ.

Tôi thích chiếc kẻ sọc.

Nhưng

Thứ mình thích không hẳn lúc nào cũng có.

Thế là

Tôi rinh về 1 em đỏ rực rỡ.

Tha hồ ...nóng.

2. Sinh nhật

Sinh nhật em Gà vào 1 ngày tháng 5

Hôm đó trời mưa to, tôi dù ngại ra đường cũng

hớn ha hớn hở  chui vào 1 quán cà phê với

đứa bạn thân.

Dĩ nhiên không có em Gà bên cạnh để chúc mừng cho sến sụa

Không có màn tặng quà, cắt bánh sinh nhật.

Hai đứa già đầu than thở vì những chuyện không đâu.

Nói với bạn:

Tớ mới nhắn tin bảo nó là 2 đứa mình đi cà phê chúc mừng sinh nhật nó đấy.

Bạn cười: Chúc mừng sinh nhật vắng mặt kể cũng hay


Em Gà reply: Hí hửng gớm. Giả tạo.

Ta chỉ cần có cớ mà thôi, quan tâm giả và thật làm gì.





3. Bia rượu

Hồi đi học, có lần bạn buồn bạn uống rượu 1 mình.

Biết ba mình ngoài mẹ có thêm người thứ 2 chắc sốc đến cỡ đó là thường.

Nhưng tối đó tôi không ở bên bạn, tôi lên khoa xem văn nghệ.

Cả phòng nồng nặc mùi. Tôi lẳng lặng đi dọn phòng, dọn luôn cả bạn.

Tối đó chỉ có mình tôi ngủ ngon.

Mấy đứa trong phòng ganh tị vì tôi không ...ngửi được mùi.

Sáng hôm sau bạn ôm tôi:

T mẹ xin lỗi con, chỉ tại H nó lên khoa tìm không ra mày nên mẹ mới uống.

Tôi vỗ vỗ vai bạn:

Con cũng xin lỗi mẹ, mà nghe con dặn này,

lần sau có uống nhớ ...gọi, uống một mình buồn chết được.

Con sẽ phá lệ uống vì mẹ.

Vậy mà khi ra trường thoắt cái mất tăm.





P/S: Tôi gọi bạn mình là Nội là mẹ cũng lâu lắm rồi ấy nhỉ! Đến giờ vẫn gọi ...


1.5.14 - Tháng 5 đã bắt đầu rồi đấy ...

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

| | | 6 nhận xét

Ngày lễ đối với tôi cũng giống như ...ngày chủ nhật.

Mà đã là ngày chủ nhật thì tôi đều đem ...rao bán.

Bạn ghé nhà than thở: Sao chán quá.

Rồi lướt web đọc mấy tin vớ vẩn.

Đại loại: Ngày lễ mà ở nhà chỉ có 2 lí do

Không tình và không tiền.

Ngồi cả buổi câu mà bạn nói nhiều nhất là: Chán quá!

Tôi thấy bình thường

Có khác là ngày hôm trước tôi phải lục tung tủ tìm lá cờ và treo lên.

Thú thực tôi thích nhìn mấy lá cờ bay trong gió lắm.

Tôi có 5 cuốn sách để đọc

1 số hồ sơ cần hoàn tất

1 bản SK dài 20 trang cần định hình.

Cho nên 5 ngày lễ thật ra không dài.

Thực ra tôi vẫn chưa đụng vào 2 thứ sau




Em gái thường không về nhà vào dịp lễ.

Cho nên nhà tôi vẫn bình thường.

Không ồn ào và rộn ràng.

Nhà người ta cười cười nói nói.

Nhà tôi, tiếng ồn ào nhất vẫn là tiếng ...ti vi.




P/S: Tôi không thích những nơi đông người,


28.4.14 - Nào ai muốn nói lời chia tay...

Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

| | | 6 nhận xét

Lời chia tay không hẳn là lời dễ nói.

Nhưng cứ lặp đi, lặp lại nhiều lần, liệu có trở thành thói quen?





Nhớ năm 12, lớp liên hoan. Nhưng ...toàn rủ nhau đi chụp hình.

Ấm ức hét ầm.

Thôi khỏi liên hoan. Mai mốt ra trường không cần nhìn mặt. 

Còn bao nhiêu ngày nữa đâu mà sao không ngồi lại cùng nhau?

Có đứa giả vờ ngước nhìn bầu trời xanh thăm thẳm.

Có đứa luyến tiếc nhìn cành phượng vĩ đỏ rực giữa sân trường.

Có đứa cúi đầu rơi nước mắt.

Bí buồn buồn cảm thán: Từ giờ không được mặc áo dài nữa.

Rồi tự nhiên ôm nhau khóc.

Nghĩ lại thấy cũng ...sến.


Tôi luôn là người chủ động nói ra lời chia tay.

Cứ lặp đi lặp lại lời ấy rất nhiều lần.

Tựa như phim truyền hình dài tập.

Tôi ghét phim nhiều tập.

Dù có hay đến mấy cũng khiến người ta mệt mỏi và ...thèm bắt gián.

Nhưng cảm giác chơi vơi khá giống nhau.

Trẻ con, buồn đó rồi vui đó.

Có hợp sẽ có tan.





P/S: Sau lời chia tay sướt mướt, tôi lật mặt rất nhanh:

Làm ơn đi cho khuất mắt. 

Có yêu có thương đến mấy cũng lên cấp III mà học chứ ở lại cũng chả thèm nhìn mặt đâu.

19.4.14 - Trò chơi trẻ con ...

Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

| | | 10 nhận xét

1. Số điện thoại.

Bỗng 1 ngày trời ...đủ đẹp, em trai dễ thương bảo:

- Hôm nào em tìm cho chị cái số điện thoại đẹp đẹp, kiểu như ngày tháng năm sinh ấy.

- Xì, kiểu đó xưa rồi, chỉ cần tìm cho chị mày cái số kiểu này mạng nào cũng được.

 51 01 520

- Số gì xấu dữ vậy trời!

- Kệ! Chị mày thích là được.

- Mà khoan, chị xưa nay làm cái chi cũng có ý đồ, đọc lại em nghe coi 

- 51 01 520

- Đọc lại

- 5 10 15 20, chơi năm mười ấy.

- Biết ngay, mà có số này thì đừng mơ tới tay chị, nó sẽ là của em.

Dĩ nhiên đến giờ anh chàng vẫn chưa tìm ra cái số ấy.

Và số điện thoại của mình cũng chẳng phải dùng để chơi năm mười.

2. Biệt danh.

Hồi đi học được gọi là ...Sếp nên cứ nghĩ biệt danh của mình chắc là ...xách dép.

Biệt danh cũng chìm nỗi theo thời gian.

Gần đây được gọi là Tổng thư kí Liên hợp quốc.

Gọi cho oách chứ thực ra chỉ nhắm vào 2 chữ ...Thư kí.


P/S: Đây là câu đố của bọn trẻ con.

Dựa vào các gợi ý cho biết đây là trò chơi gì?

0 > 2

5 > 0

2 > 5

0 = 0


16.4.14 - Đừng tỏ ra nguy hiểm ...

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

| | | 15 nhận xét

1. Phân loại

Bạn đang rất ...không ổn.

Bằng chứng: Khi mở điện thoại tôi thấy nhiều cuộc gọi nhỡ và 1 tá tin nhắn.

Tôi - dù không muốn cũng mặc nhiên thừa nhận làm bạn thân giống như ...1 cái thùng rác.

Nhưng việc có vài đứa bạn được gọi là thân, từng nghe rất nhiều rắc rối.

Thùng rác tôi cũng tự biết phân loại lúc nào nên chìa tay, cho mượn vai, lúc nào thì không.

Ờ thì đợi cơn giận của bạn xẹp xuống, tôi mới rủ rê ...cà phê bằng vài tin nhắn lãng xẹt.

Sóng yên biển lặng và có ...mưa. À là trời mưa!


2. Chuyện học văn.

Hình như  hồi tiểu học. Nói về bài thơ "Con cáo và tổ ong"

Đại loại là đóng vai và kể bằng văn xuôi.

Cả lớp đứa nào cũng đóng vai ...những chú ong thông minh, trừ 1 đứa.

Tụi bạn tò mò: Con cáo nó ác vậy sao mày đóng vai nó?

Cười: Nó ác, tao ghét nên tao đóng vai nó. Cứ tả tâm trạng thất bại thê thảm là thấy ...vui rồi.

Đã bảo: Rất có năng khiếu đóng vai ...ác.

3. Chuyện nấu ăn.

Ngồi làm rau sống. Người lớn đi ngang: Ngắt rau gì lạ vậy?

Im lặng tập 1.

Lúc xắt rau: Ngoại xắt mỏng hay dày ngoại?

Mỏng, thiệt mỏng cho ông.

2 phút sau: Cái này phải xắt dày chớ sao mỏng vậy!

Im lặng tập 2. "Không lẽ mình tệ vậy?"

Mợ quay sang thì thào:

Bữa nay nấu cái nồi này, hôm bữa nấu cái nồi lớn, ông mày cứ la làng.

Có cái con gà mà nấu chi cái nồi bự vậy, bộ hết nồi rồi hả?

Cười tập 1.

Má nhân tiện kể luôn: Nấu món nào, làm cái gì ông ngoại mày cũng lại kiểm tra, nếm thử.

Cười tập 2. "Mình không phải là đứa duy nhất bị la".

P/S:



14.4.14 - Cà phê một mình và ...ngày nắng.

Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014

| | | 2 nhận xét

Bạn - có - thể - sẽ quên - ngay cả - sinh - nhật - của bạn - thân - bạn.

Nhưng chả việc gì phải lo lắng, điện thoại, fb sẽ giúp bạn nhớ.

Và đấy nhờ điện thoại mà bạn nhớ hôm nay sinh nhật bạn của bạn!

Thực ra bạn và bạn thân bạn trước đây không thân - à - không chơi với nhau mới đúng.

Đấy đấy, có những thứ mà người ta dùng chữ duyên để lí giải.

Thỉnh thoảng ngồi lại 2 đứa chẳng hiểu vì sao lại chơi và thân.

Mà cũng chẳng cần lí giải làm gì.

Mỗi 1 người ta quen, mỗi 1 người ta gặp đều có ý nghĩa gì đó trong cuộc đời của bạn.

Có điều phương tiện mà người ta đi qua đời bạn không giống nhau.

Có thể người ta đi ....máy bay, chạy xe đạp hoặc ...đi bộ chẳng hạn.



P/S: Trong giờ học:

Cô: Có nhà thơ viết đại ý thế này: lịch sử có những ngày rất lớn

Người ta có thể quên, thậm chí quên cả ngày sinh tháng đẻ của mình.

Nhưng người ta không thể quên ngày sinh nhật nước.

Trò: Dạ, lỡ vẫn quên thì sao ạ?

Cô: An tâm, ngày đó cờ, băng rôn treo đầy đường, ti vi, báo chí đều nói nên ...không quên được đâu.

10.4.14 - Đi bộ qua màn hình ...

Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

| | | 6 nhận xét

Mỗi lần xem phim, khi thấy những nhân vật chỉ xuất vài phân cảnh ngăn ngắn

2 chị em đều hét lên: A! Cái này người ta đi gọi là đi bộ qua màn hình.


Đời mình nó cũng bi kịch như rứa.

Hồi học cấp II: Viết thư tình hộ. Làm vệ sĩ cho bạn thân

Học cấp III: Đưa thư hộ và làm ...đứa thứ 3 trong các cuộc hẹn.

Lớn tí nữa: Giải vây cho mấy đứa bạn thân bằng mọi thủ đoạn.

Hiện tại: Đặt tiệc cưới, viết thiệp mời

Cho

thằng

em.


P/S: Thôi kệ

Không kệ cũng mặc.

Coi như mình có số

làm người xấu.


8.4.14 - Ốc sên ...không cần chạy..

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

| | | 0 nhận xét

Dạo này bạn cảm thấy mình ì ạch, lười nhác và chểnh mảng.

(Ô hay sao tự nhiên cứ lôi hết cái xấu vào người)

Việc đọc ngôn tình cũng không khiến bạn khá hơn.

Ừ thì chỉ là đọc, đọc đến cuốn thứ 5, bạn không còn nhớ nội dung của cuốn thứ 2

Nó không khiến bạn vò đầu bứt tóc như khi đọc Dan Brown hay A, P...

(Ôi không lẽ tóc bạn càng ngày càng ít là do đọc ...Dan Brown sao?!!!!)

Bạn cảm giác mình dạo này nhạt thếch

(Bạn chỉ có hứng thú với lũ muỗi)

Thỉnh thoảng bạn đi chậm lại ở cây cầu bạn từng qua

Nhưng ...

Bạn không có ý định dừng lại, hay đứng trên cầu chờ đợi  ai đó.




Bạn của bạn thường lôi bạn đi theo trong các cuộc hẹn.

Bạn là bạn chán nhất cái trò là người thứ 3...

Thứ 4, thứ 5 ...hay chủ nhật gì đó.

Những lúc ấy bạn chả thèm giữ ý, thái độ chán chường, bất mãn lộ rõ.

Bạn cứ nhép mép cười và toàn nhìn xa xăm

Chắc trong đầu bạn toàn nghĩ tới đồ ăn

Mà có khi bạn là Ốc sên cũng nên.

bạn cứ im lìm, chả thèm chạy.

Thỉnh thoảng bạn nhìn lên trần nhà thở dài:

Tại sao đã nửa đêm mà bạn cứ muốn bò dậy để ăn thứ gì đó.

Không lẽ dạo này trong não bạn toàn nước???

(Nghi ngờ quá)



P/S: Mà nhắc tới Ốc sên bạn lại bắt đầu nghĩ tới ....đồ ăn. ^_^

6/4/14 - Sau cơn mưa trời nắng ...

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

| | | 4 nhận xét

Đêm qua có mưa.

Cuối tuần còn nhăn nhó: Nắng mãi cũng có lúc ...phát điên.

CL cười: Bữa giờ cứ làm hung làm dữ mà không thấy mưa gì hết.

May qua vì sợ bạn điên bạn gây loạn nên đêm qua có mưa.

Vì chủ nhật bạn có quyền nướng, ừ nhưng hôm nay không khét.


Dạo này bạn vẫn đọc ngôn tình và thích thú vì những sáng tạo của bọn trẻ con.

À không phải nói tới ngôn tình chỉ là nói tới ...trẻ con.

Sáng tạo cũng cần có không gian để phát huy.


Bạn vẫn chưa ghé nhà đứa bạn thân để nhấm nháp cà phê.

Ừ thì ghé nhưng toàn là tối, bạn thân cười: tao sợ mày mất ngủ.


Bạn vẫn xem Harry Potter - thỉnh thoảng bạn có ...ngủ gục trong lúc xem.

Bạn vẫn đọc truyện tranh, vẫn hí hoáy vẽ những con giun loằn ngoằn.

Vẫn lải nhải vài giai điệu quen thuộc (bạn đã bịt chặt tai nên cũng đỡ ...lo)

Bạn vẫn ăn ngủ đều đặn. Giờ nếu tự ôm mình chắc bạn cần thêm ...1/2 vòng tay.

Ừ thực ra là không có gì. Chỉ là bạn không có chuyện gì làm.


P/S: Trong giờ học: Bọn trẻ con cầm vở quạt phành phạch.

Cô giáo: Cô có 1 cách làm các em cảm thấy mát hơn hiện giờ.

Trẻ con: Cách gì cô? Cởi áo ra hả cô? (ặc)

Cô giáo: Ơ không có cởi, nhưng cách này hơi bá đạo.

Trẻ con: ???? bá đạo?????

Cô: Các em nên mặc nhiều quần áo, càng dày càng tốt,

quấn thêm mền, mặc thêm áo mưa,

leo lên mái nhà ...có sức thì 2 tiếng không thì nửa tiếng,

sau đó bò xuống, cởi từng lớp ra, bảo đảm ....mát.

Trẻ con: !!!!!!!!!!!!!!! + bò lăn ra cười.

Có cần cởi lớp cuối cùng ra không cô?



29.3.14 - Mặt trời bừng sáng trong tim ....

Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

| | | 12 nhận xét
Em bảo: Anh nên mở cửa sổ để đón ánh mặt trời. Chứ cứ im ỉm có ngày cũng chết vì tự kỉ.
Tôi cười: Phòng anh không có cửa sổ.
Vậy thì càng hay, anh thử leo lên mái nhà phơi nắng xem. Thú vị lắm luôn.
Và em cũng thú vị. Em tạt qua cuộc đời tôi như 1 trận mưa rào giữa ngày nắng hạ, hay nói những câu vô thưởng vô phạt nhưng cực kì sâu sắc. 
Tôi khen em thông minh. Em cười: Em không thông minh, em chỉ giả vờ thôi.



Để giả vờ mình thông minh, em chẳng phải thú vị lắm sao?
Tôi thích mưa, còn em yêu nắng, tôi và em từng có những cuộc tranh luận về nắng và mưa. 
Em bảo em ghét mưa vì mưa quá yếu đuối cứ ôm mãi nỗi u sầu trong lòng không thể buông bỏ. Tôi cười chẳng phải em đang mắng tôi. 
"Tình yêu không phải là thứ mãi mãi, mưa rồi có lúc sẽ tan, cầu vồng đến lúc sẽ rực rỡ."
Đó là câu nói cuối cùng khi chúng tôi quyết định dừng lại tất cả mọi việc. 
Có lẽ em nghĩ tôi đang chìm trong nỗi ám ảnh về mối tình xưa cũ, về những cơn mưa rét mướt tỉ tê .
Nhưng tôi kết thúc vì tôi sợ mình sẽ ...yêu em. 
Chúng tôi cắt đứt mọi liên lạc nhưng tôi vẫn ghé fb em mỗi ngày, cập nhật tình hình em mỗi phút. Em vẫn vậy vẫn viết những câu vô thưởng vô phạt, vẫn giấu đâu đó nỗi cô đơn trong những câu chữ trêu đùa. 
Có lẽ em chỉ xem tôi như 1 trận mưa rào đi ngang qua ngày nắng đáng yêu của em.
Em vẫn hay bảo tôi: Anh nên mở cửa sổ, dù ghét nắng nhưng hãy để mặt trời soi sáng tim anh.
dù có yêu mưa nhưng giữa những ngày đông lạnh anh nên tìm cho mình 1 bàn tay ấm, đừng để cô đơn nhấn chìm anh trong những nhớ thương.
Em không biết tôi nhớ em biết bao, nhớ những icon hình trái tim bay loạn xì ngầu khi tôi bảo: Yêu là yêu thật sao phải giả vờ chứ. Em cười hớn hở (là tôi nhìn qua icon mặt cười toe của em): Khi nào tìm được người nắm tay thì báo cho biết nhé. Nhất định sẽ gởi quà cho người yêu. Nhưng phải báo trước ...nửa năm đấy.
Làm sao tôi biết được nửa năm sau tôi sẽ gặp người được gọi là người yêu mà báo trước?
Có lần tôi nhắn tin bảo mình khó ngủ. Em vội vàng trả lời: Hay anh gọi điện em sẽ hát ...ru anh ngủ?
Tôi xua tay lia lịa (dĩ nhiên là em không biết) Ờ thôi để anh tự lo, vì anh sợ nghe em ru xong không chỉ anh mà cả nhà anh đều mất ngủ. 
Tôi vẫn nhớ em khoe là giọng ca của em có thể ...giết được người. 
Từ lúc gọi em là người yêu, mỗi tối tôi đều có trách nhiệm nhắn tin chúc em ngủ ngon, khuyên em đừng thức khuya, còn tôi thức luôn tới sáng.
Thứ tình cảm giả vờ càng lúc càng lớn dần lên, bỗng dưng tôi sợ ...

Tôi không nhắn tin, em dường như biết tôi muốn kết thúc quan hệ nên cũng im lặng không hỏi han.
Tôi đã leo lên mái nhà để ngắm ánh mặt trời. Giữa những ngày mưa rét mướt, tôi đã học cách mang theo ô mỗi khi ra đường.
Rất lâu rất lâu tôi không vào fb, hay nói chính xác là tôi khóa trang cá nhân của mình trong 3 tháng.
Sực nhớ tôi và em chưa từng kết bạn trên fb, chỉ là chát trên yahoo, nhưng tài khoản yahoo của tôi đã bị hack nên tôi mở lại fb và sang tường nhà em, tường nhà em trống trơn (có lẽ em để chế độ bạn bè nên tôi không đọc được) nhưng có mấy dòng làm tôi chú ý: 
"Khi mưa buồn, cả thế giới đều biết mưa rơi lệ.
Khi nắng đau lòng, chỉ biết nuốt nước mắt vào tim
Người rơi lệ đã đau lòng.
Người không rơi lệ được còn đau lòng hơn.
Anh không là nắng sao anh biết nắng vô tình?"

Nó được viết vào ngày kỉ niệm 1 năm chúng tôi nhận làm người yêu của nhau, dù chúng tôi đã kết thúc từ rất lâu trước đó.


P/S: Khi học tiếng Pháp được 2 tuần, cả lớp tranh thủ giờ giải lao nhao nhao hỏi giáo viên:
Cô ơi, Tiếng Anh có 3 từ I love you con nít ai cũng biết, còn tiếng Pháp, I love you thì viết và đọc thế nào ạ?
Cô cười và gọi thằng bạn ngồi cạnh lên và nói nhỏ vào tai hắn. 
Lúc hắn về, bọn còn lại nhao nhao hỏi hắn cô đọc những từ đó ra sao. 
Hắn cười nham nhở: Cô dặn chỉ được nói mấy từ này với ...con gái.
Bọn trẻ con nghe xong hỏi: Rồi sao nữa cô?
Trả lời: Thì sau mấy năm học chơi chơi cô quên sạch và chỉ còn nhớ mỗi mấy từ đó thôi.^-^
Được tạo bởi Blogger.