15.11- Chạm tay vào nỗi nhớ.

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

| | |

Đó không phải là lựa chọn cho ngày cuối tuần. Nhưng ...

Quán cà phê nằm ở ven sông

là nơi dừng chân khi người ta vừa trải qua chặng hành trình dài cần lắm một chỗ nghỉ ngơi.

Lâu lắm rồi không ngồi với bạn, bạn dạo này không có thời gian để cà kê.

Còn tôi lại không có hứng thú ra đường trừ những lúc vì công việc.

Tôi nhìn ánh nắng nghiêng nghiêng

nghe đâu đó mùi nồng nàn của lá, của gió, của ngày, của tháng, của năm.

Tóc ai thơm mùi nắng


Bên kia bờ bãi ngút ngàn, bên tôi cô đơn dừng lại.


Có 1 thằng bạn từ thời cấp III, lâu lắm mới gặp.

Cả đám chui lên xe đi ăn cưới 1 đứa cùng lớp khác.

Chuyện trò, trêu đùa, lảm nhảm.

Đường dài thành ngắn, đường xa bỗng dưng gần.

Bỏ qua những lo toan, cơm áo gạo tiền.

Cùng ngồi lại bên nhau, mơ về một thời áo trắng:

Nguyễn Thanh Chấn, án oan 10 năm sáng tỏ,

chứ HT lớp mình ngần ấy năm vẫn mang tiếng đó thôi.

Thằng bạn mình bị cấm thi TN vào những ngày gần cuối.

Nhiều năm sau nhắc lại vẫn thấy lòng còn đó những vướng mắc.


Nước sông đục ngầu.

Trong cái bãng lãng chiều cuối tuần, cứ nghe lòng nằng nặng.

Lại nhớ.

Trong lớp có đứa nào cưới lại vác thiệp về cho mình và thằng bạn đi gởi.

Thằng bạn vào nhà lần nào cũng nói 1 câu: Không phải của con bác nghen.

Ừ thì không phải.

Vào 1 tối sáng trăng, nó ghé nhà trịnh trọng đưa thiệp và nói với má:

Bác, lần này là của con. 

Rồi nó  cười: Sếp nhớ phải có mặt đó!

Tôi nheo mắt: Hôm đó tui đi cắm trại cha nội, hên xui nghen.

Sếp không đi tui nghỉ chơi sếp ra.


Nói thì nói vậy chứ cứ chạy theo huynh trưởng năn nỉ: 

Anh cho em về, hôm nay đám cưới thằng bạn thân em,

chuyện tình của nó có thể viết thành phim, cảm động ghê lắm

anh mà không cho em về là nó không nhìn mặt em đó.

Lúc tan tiệc nó chạy lại ôm mình bảo: 

Hôm này vui quá sếp!

Cái cảm giảm rưng rưng ấy vẫn còn nguyên vẹn cho tới tận giờ


Tiếng gió xôn xao, hoàng hôn về trong ánh chiều hiu hắt.

Một mình tôi ngồi giữa mênh mông nghe khúc tình ca chiều đầy gió.

Hôm nay tôi xòe tay cho mỗi nhớ vỡ ra tràn về trong kí ức.

Ngày đi qua, hoàng hôn buông lời thương nhớ.

Tôi mỉm cười chào kí ức đi qua!



P/S: Chạm tay vào nỗi nhớ - Vỡ ra ngày hôm qua.











22 nhận xét:

  1. Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa.
    Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dặn lòng cố nhớ để mà quên. Đó là những kỉ niệm đẹp về những đứa bạn thân khá thân nên chắc không quên đâu :)

      Xóa
  2. Quán chiều nghiêng nắng ở ven sông
    Đơn côi ai ngậm nghĩ trong lòng
    Gió chiều xao động luồng ký ức
    Bao nhiêu ngổn ngang cứ theo dòng ..........
    .........

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngổn ngang thả theo dòng
      Kí ức cũng nhạt nhòa theo ...
      Chỉ còn nỗi nhớ vẹn nguyên

      Xóa
  3. Một cuối tuần lãng mạn ghê: "Tôi nhìn ánh nắng nghiêng nghiêng, nghe đâu đó mùi nồng nàn của lá, của gió, của ngày, của tháng, của năm." Bỗng dưng tớ phát thèm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thèm thì hôm cuối tuần nào đó thực hiện đi ạ :)

      Xóa
  4. chạm tay vào nỗi nhớ nhỉ (o)

    Trả lờiXóa
  5. Câu hỏi chiếu lệ : khi nào đến phiên Chấm ? :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu trả lời hay sử dụng: Ngày mai :p

      Xóa
    2. Giờ em mới biết chị BiTi và Chấm quen nhau trong công việc phải ko ạ ?

      Xóa
    3. Không. Chị chỉ biết Chấm là Chấm thôi & ngược lại chắc kết quả cũng tương tự :-)

      Xóa
    4. Biết ta là Chấm là dữ dằn lắm rồi :P

      Xóa
  6. Giá mà được quay trở lại ngày xưa. Chỉ cần một lần thôi, chị Chấm nhỉ.:)

    Trả lờiXóa
  7. Chấm viết hay quá. Lúc nào cũng thích đọc entry của Chấm. Mong Chấm sớm có tin vui !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có phải Chấm bị bịnh nữa rồi ko ? Giống như lần trước .

      Xóa
    2. Còm 1: Ngày nào Chấm cũng có tin vui hết á. và vui theo nhiều kiểu :p
      Còm 2: Vẫn khỏe, vật được cả Voi cơ, nhưng tiếc là không có Voi để vật :))

      Xóa
  8. Trả lời
    1. Mùi thịt nướng bay sang tận nhà Nắng luôn à? :d

      Xóa

Được tạo bởi Blogger.