13.11- Xám

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

| | |


Tôi hốt hoảng khi chẳng nhớ ra mình là ai.

Kí ức bỗng dưng trôi tuồn tuột, trắng xóa.

Ngước lên nhìn bầu trời qua ô cửa sổ bé tí.

Trời chẳng trong và xanh.

Tôi chợt thấy mình đang bước lên tàu.

Nhìn quanh chẳng thấy bóng ai quen.


Điện thoại khẽ cựa mình:

"Đến chưa, đang đợi?"

Ai đang đợi? Và tôi đang đến đâu?


Dạo này có những biểu hiện rất ...được.

Có hôm đang nói bỗng dưng ngưng bặt 

vì không nhớ mình đang nói về vấn đề gì.

Những thứ được mặc định bỗng dưng trôi tuồn tuột.

Nhầm lẫn 1 vài thứ.

Quên đằng trước, chả nhớ đằng sau.


P/S: 1 giấc mơ kì lạ và những biểu hiện rất được.

12 nhận xét:

  1. Tem bài viết nhé Chấm. Có một chút...không ổn rồi đấy, cân bằng lại nàng nhé! Moief nàng tách cf sáng cho ngày vui vẻ nào (c)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đang thèm cà phê :) Cảm ơn Mộc Miên nhiều nhé.
      Thực ra Chấm vẫn ổn, chỉ có giấc mơ là không ổn thôi (b)

      Xóa
  2. Quả là không hiểu chủ nhan của bài viết này nói. :)
    Là 1 giấc mơ sau bao nhiêu ngày mộng mị?
    P/s: Tự nhiên nhớ avt trước kia của Chấm :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :)), tự nhiên mơ thấy mình lên tàu và đến 1 nơi mà có người nào đó đang đợi. Đơn giản vậy còn gì.
      Nắng nhớ cô gái tóc rối che dù hồng ấy à?

      Xóa
    2. Uh, nhớ nó lắm. Muốn được xem lại. :)

      Xóa
    3. Trong entry mới nhất nàng ấy sẽ xuất hiện :))

      Xóa
    4. Vậy thì ngón cổ lên đợi vậy :)

      Xóa
    5. :d không tới mức nớ vì entry mới rất ngắn, chủ yếu là quăng hình minh họa thôi :p

      Xóa
  3. 10 năm sau ơi , những giấc mơ không nên là màu xám :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thỉnh thoảng không phân biệt được đâu là trắng và đâu là đen.
      Cứ nhàn nhạt trong khoảng Xám ấy :). Sẽ qua nhanh thôi.

      Xóa

Được tạo bởi Blogger.