"Thành phố bé thế thôi
Mà tìm hoài chẳng được
Tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người
Thành phố bé đến thế thôi
Mà tìm hoài không thấy
Chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình"
Tôi trở về sau một ngày mệt nhoài
Căn phòng không đủ ấm áp để tôi nghe mình thôi giá lạnh.
Không cửa sổ, không ánh nắng mặt trời.
Tôi - với 4 bức tường lặng thinh
Câm nín không lời thở than.
Ngày đang trôi. Chiếc kim đồng hồ trên tường mỏi mệt rệu rã.
Ngày đang trôi. Tiếng dế đơn côi ca khúc não nùng.
Ngày đang trôi. "Nhạc Trịnh ngân lên nghe da diết gầy hao."
Ngày đang trôi. Tôi "nằm nghe câu ca rất xưa
Từ rađiô phát lên, nghe buồn lắm".
Những con đường tôi qua không bóng người...
Chỉ có những chiếc lá rơi nghiêng xao xác vỡ lòng.
Nắng sắp tắt, ngơ - ngác, vấn - vương.

"Mùi thuốc lá bay bay
Mùi cà phê sao đắng lòng
Trạm xe dừng không ai đón đưa."
Ngày hôm nay thật dài.
Ngày hôm qua thật buồn.
Tôi đếm thời gian qua ánh nhìn chênh vênh.
N...g...à...y .....đ...a...n..g .....q...u...a ....
l...à..... v...ì.....t...ô...i.....
h...ô...m.......n...a...y....c....ô..... đ...ơ...n..... g...i...ữ...a .....đ..ờ...i ......t...r...ô...i...
