19.1.14 - Ngày đẹp trời để chết ...

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

| | |

Thỉnh thoảng không kìm được cơn giận.


Chả việc gì phải kiềm chế cảm xúc.


Hôm nay bực mình chết đi được.


Thôi kệ coi như ...phơi nắng hong khô mình ngày lạnh.




Không ăn được những thứ liên quan tới biển (trừ muối)


Không phải cái gì cứ cố là sẽ được.


Thực tế đã chứng minh đấy thôi.



Thỉnh thoảng người lớn quên, đó là triệu chứng của tuổi già.


Người lớn ngày càng khó tính.


Cả nhà bảo: người già cứ như con nít.



Dặn người lớn: Lát con xuống rửa chén.


Ai dè, giữa trưa người lớn lục đục lôi chén dĩa ra rửa.


Người lớn ...giận. Dĩ nhiên không phải giận mình.


Giỗ bà ngoại có 3 đứa không về, ở nhà có 3 đứa coi như quân bình tỉ số.


Công việc cuối năm bận rộn không phải lúc nào cũng tranh thủ được.


Mà có khi ...không phải đứa nào cũng nhớ.


Tóc người lớn bạc trắng.


Chiều chiều ra ngõ: Sao cháu người ta về mà cháu mình chưa về?


Rồi bâng khuâng: Không đứa nào cưới cho ông uống rượu mừng.




P/S: Đó là tên của 1 phim ngắn vừa xem sáng nay.




6 nhận xét:

  1. Hihi. That tinh, doc xong thay...cung chet cuoi vi su hom hình. Minh lai cu tuong bo la co Cham. 😃

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tớ đã đỡ hóm hỉnh rồi ấy. Nếu bố tớ la thì tớ đã ...chẳng bực mình :)

      Xóa
  2. Đọc nghe hơi buồn buồn, chứ ko thể cười được á nàng. Đọc câu này mà rưng rưng: "Sao cháu người ta về mà cháu mình chưa về?"
    Ngày ấm áp nhé!

    Trả lờiXóa
  3. Ngày đẹp trời để chết? Chết có hết giận không ấy nàng chấm nhỉ? :P

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chưa chết nên chưa biết đợi khi nào Chấm chết Chấm sẽ nói :P

      Xóa

Được tạo bởi Blogger.