skip to main |
skip to sidebar
Hồi nhỏ tôi mơ ước trở thành một người ...bán kem.
Lớn lên tôi chỉ ...ăn kem chứ không bán.
Sau đó tôi ước mơ mình có thật nhiều sách.
Một hôm nào đó ngủ quên...nghe những con chữ thì thầm.
"Mỗi lần nghe
"Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau..."
Tôi lại tưởng tượng cảnh má ngồi nhổ tóc sâu cho cậu.
Má sẽ chép miệng: Tóc mày dạo này bạc hết rồi Th.
Và mỗi lần bất chợt thấy ánh mắt trìu mến cậu nhìn má.
Tôi lại thấy ....thương!
P/S:
Ôi ôi. Ước là người bán sách. Ta với Chấm chung vốn làm ăn đê. :P
Trả lờiXóaOài, Nắng tính bán sách gì chứ?
XóaTa cũng có ước mơ là người bán sách :)
Trả lờiXóaNàng bán đi, ta mua
XóaĐã bảo là nhà sách thì sách gì cũng bán chứ. Mà người nhát như Chấm chắc chẳng có gan làm kinh doanh đâu. :))
Trả lờiXóaSao lại bảo ta nhát? Ta chỉ mua sách ta thích thôi :)
Xóa"nếu ai đó ném một viên đá vào bạn, hãy ném trả bằng một nhành hoa còn nằm trong chậu" :D
Trả lờiXóaLdong lạc vào nhà bạn. Chúc bạn ngày mới nhiều niềm vui nhé!
Hoa trong chậu thì để dành, ném chi tiếc, còn gạch đá cứ nhận đem về xây nhà chứ. Chào mừng bạn ghé qua nhé!
XóaNgọt ngào quá :)
Trả lờiXóaThêm cả kg đường vào ấy chứ.
Xóa