skip to main |
skip to sidebar
Sau khi đi một vòng lớn, chúng ta lại quay trở về nơi bắt đầu.
2 đứa xuống xe và quyết định ...lội bộ để nhớ lại một thời của nhiều năm trước.
À không, 11 năm trước mình không chơi với bạn, và bạn cũng không thân với mình.
Bạn bảo: Trong lớp ngày đó, ai cũng gọi mình là chị, T thì không.
Mình nhỏ hơn bạn 4 tuổi
Bạn hỏi: Qua con dốc kia là tới đúng không?
Mình ừ và chân vẫn bước, 11 năm, thành phố này thay đổi đến chóng mặt.
Mình giơ tay chỉ bạn:
Chỗ này ngày xưa là quán cà phê
Mỗi lần đi quán về, túi đứa nào cũng đầy ...những muỗng.
Cái bưu điện ở ngã tư không còn nữa.
Bên cạnh nó đã mọc lên một siêu thị máy tính.
Cái quán cơm bé tí ngày nào giờ đã là một nhà sách.
Ngày trước vợ chồng chủ quán cơm còn kiêm luôn việc bán sách cũ.
Và mình ngày nào cũng ra chủ yếu là ....đọc thơ tình (há há)
Phía trước cổng trường hàng quán mọc lên khắp nơi
- không còn cái vẻ hoang vắng của nhiều năm về trước.
Hai đứa bò lên lầu 5, trên vai ba lô vẫn nặng trịch.
Nói với bạn:
Lát nữa quăng ba lô xuống trước, 2 đứa mình nhảy xuống sau cho nhanh.
Bạn bảo:
Khu này khi xưa mình về vẫn chưa có.
Đằng kia ngày xưa có cái đồi cao cao tối nào cũng ra đó ...
...Hẹn hò à? Vì N đâu có ở trong đây.
Bạn cười, mình cũng cười.
Vì mình chợt nhớ đã từng chui rào vào trường bứt bông trộm
2 đứa nhìn vào sơ đồ trường ở cổng chính, mình huyên thuyên với bạn:
Cái thư viện khi bọn mình về, nó vừa mới xây xong,
mình còn chưa kịp vào nhìn ngắm.
Vậy mà giờ nó đã trở thành thư viện cũ.
Bạn lại chỉ tay lên trên lầu:
Đó là phòng ngày xưa bọn mình học. Nó nằm cạnh WC.
Mỗi lần có ai đi ngang qua là cả lớp nhìn nhau cười,
người ta đi qua lớp mình chỉ duy nhất 1 lí do; không nói nhưng ai cũng biết.
Sau khi đi 1 vòng, chúng ta lại quay trở về nơi bắt đầu, không phải để kết thúc.
Không phải chỉ nhìn lại, mà còn để thấy mình khác đi. Lớn lên từng ngày.
P/S: Lần sau nhất định sẽ đi .. nhiều vòng
Chấm ơi, trà gừng đi, :)
Trả lờiXóaTrà gừng thì phải ngồi chứ sao lại đi nhỉ :d
XóaĐọc mấy lượt và bắt đầu có những nỗi nhớ của riêng mình :)
Trả lờiXóaĐôi khi vì nhớ nhiều nên chẳng biết viết chi :)
XóaChấm ơi , thăm chị. Luôn thích cách viết của chị. Ôi, những kỷ niệm!
Trả lờiXóaKỉ niệm cất kĩ lắm rồi, lâu lâu khui thùng đập hộp, phơi nắng :)
XóaViết quá già dặn và chửng chạc quá đi thôi! Người ta nói tài không đợi tuổi đúng thật! Heeee! Chúc mừng một entry dí dõm mà lại hay!
Trả lờiXóaDạ tuổi tới rồi mà tài không tới đấy chứ ạ :)
XóaĐọc thấy nhớ thời học sinh quá. Tiếc một thời.:(
Trả lờiXóaThời nào cũng có cái hay của nó và qua rồi người ta mới thấy nhớ :)
XóaCàng đi càng nhớ, rồi quên đường về nhà :)
Trả lờiXóaNhớ thì nhớ nhưng không quên dường về nhà mô :P
XóaMắt chớp chớp. Tự nhiên muốn cưỡi xe đạp mà ko có .
Xóa"Xe đạp ơi đã xa rồi còn đâu" ;-(
XóaCô chấm ui
Trả lờiXóaDạ em đây :)
Xóa