Gởi Anh - Người em luôn nhìn từ phía sau.
Ngày hôm qua trong lúc ngồi một mình trong quán cà phê ven bờ sông,
Ngày hôm qua trong lúc ngồi một mình trong quán cà phê ven bờ sông,
Em bỗng dưng nghĩ: Thôi em không nhớ anh nữa.
Em đã bảo mình quên nhưng có những điều,
những kỉ niệm không thể bảo quên là quên
Có thể nó chỉ nằm yên ở một nơi nào đó,
một ngóc ngách nào đó trong sâu thẳm của kí ức
Nhưng chỉ cần đi qua miền kỉ niệm,
kí ức xưa cũ và nỗi nhớ lại ùa về như một cơn bão trong ngày rét mướt.
Nỗi nhớ ấy cứ day dứt gào thét...
Nhưng ...
kỉ niệm vẫn chỉ là kỉ niệm
kỉ niệm vẫn chỉ là kỉ niệm
nỗi nhớ dù có tha thiết day dứt ...
cũng chỉ là
... nỗi nhớ
Vậy nên trong lúc hết sức tỉnh táo
cũng chỉ là
... nỗi nhớ
Vậy nên trong lúc hết sức tỉnh táo
(em đâu có gọi cà phê nên đâu có say)
em quyết định:
Từ giờ em thôi không nhớ anh nữa.
Thế anh nhé!
Sẽ chẳng có những ngày em thấy mình đơn côi
Sẽ chẳng có những ngày em thấy mình luyến nhớ
Kỉ niệm về những ngày xưa cũ sẽ nguyên vẹn trở lại là một tờ giấy trắng
(giấy không trắng thì em sẽ mua giấy khác thay vào và đốt đi tờ giấy cũ)
Những tháng ngày bình yên hay bão giông rồi cũng trở nên xa lạ
Anh ra đi mà không lời từ biệt
À thì chúng ta thống nhất với nhau đó không là tình yêu nên không cần phải nhớ, phải biết
Anh ạ không phải là tình yêu nhưng vẫn nhớ
chỉ có điều nỗi nhớ ấy chưa đủ để gọi là tình yêu.
Em thôi nghĩ cách kê gạch hay đào lỗ, hoặc bắc thang
sẽ thôi đi từ phía sau anh nữa
em sẽ chạy lên phía trước và vẫy tay chào anh như chào một người xa lạ
(em thỉnh thoảng vẫn cười vu vơ với một người xa lạ mà em gặp trên đường anh à)
Vì đi phía trước em sẽ thôi không lững tha lững thững
Vì đi phía trước em sẽ thôi không lững tha lững thững
em sẽ chạy, chạy thật nhanh, nhanh một cách có thể
Anh vẫn biết em vốn chạy rất nhanh chỉ có điều chưa bao giờ em vượt qua được anh
chân dài thật lợi hại
nhưng lần này em sẽ gắn bánh xe và xuất phát trước anh cho nên...
Thôi không nhớ anh nữa ...
Anh đã nghe chưa
Chấm không hẳn là hết mà chấm có khi là sẽ xuống dòng để gạch đầu dòng viết câu khác.
Chấm không phải là hết, chấm đôi khi là bắt đầu cho một kết thúc.
Chấm hết nỗi nhớ về anh không có nghĩa em sẽ ...cho luôn nỗi nhớ
Ừ có khi em sẽ đem nỗi nhớ cho cho ngày cho tháng cho năm cũng nên
Khi nhớ anh em không xin phép
nên khi không nhớ anh nữa em nghĩ mình nên nói vài lời để anh an tâm
nên khi không nhớ anh nữa em nghĩ mình nên nói vài lời để anh an tâm
Anh mà có quan tâm hay ...chi chi đó thì cũng chẳng còn là gì với em.
Chúng ta đã cười với nhau được rồi đấy
(mà từ trước giờ vẫn cười đấy thôi)
Vậy anh nhé, em sẽ không nhớ anh nữa! Được không anh!
Anh mà bảo không thì em cũng ... chịu
em đã ra quyết định và kí tên đóng dấu rồi
em đã ra quyết định và kí tên đóng dấu rồi
Không có nhận xét nào: