skip to main |
skip to sidebar
Thỉnh thoảng em mơ về một ngày không gió
Đó là ngày em chìm lấp trong cô đơn
Ngày em nhìn về phía mặt trời và tự nhủ:
Thôi không nhìn về lối cũ
Ngày của những kí ức chợt nhớ chợt quên
Ngày cảm xúc lạc loài trong miền hoang vắng
Và đó là ngày em chỉ một mình
*Anh thích nhìn em cười*
Và ...
Bây giờ chẳng còn ai nói với em câu đó
Em cũng chẳng còn cười nụ cười ấm áp như nắng ban mai
Bàn tay vẫn còn vương hơi ấm một bàn tay
Lối em đi cũng thiếu bước chân ... tình
Một ngày không gió cho em nhìn lại về ngày đã qua
Và khép lại kí ức bước về ngày đầy nắng
P/S: Cảm xúc đi hoang
Không có nhận xét nào: